Trong một cuộc nói chuyện lớn tiếng, bỗng nhiên có một luồng sáng đã đem nàng đến một nơi nào đó thật khác lạ. Bối cảnh đó là các quan viên đều ngạc nhiên nhìn Đỗ Mạn Thanh,từ tướng mạo đến trang phục, cùng với Đỗ Thị đã qua đời đều chênh lệch không bao nhiêu.
Trời đêm mùa hạ, ánh trăng vàng lơ lửng, từng cơn gió mát lạnh lùa vào ô cửa sổ. Diêu Mật tựa người bên ô cửa sổ, ngửa đầu ngắm trăng tròn, đứng yên không động đậy.
Tống Ý tài mạo song toàn, văn võ đều giởi, là vị hôn phu trong mộng của các thiếu nữ kinh thành, nhưng mà Tống Ý Mặc có trăm miệng cũng không nói lên được, ngoài mặt nàng là tiểu Hầu gia, thật ra nàng cũng là kiều nữ đó nha?
Đây chỉ là một câu truyện ngắn đơn giản cũng chính là truyện xuyên không đầy màu sắc, viết về con đường quay ngược lại quá khứ của một cô gái sau khi chết cháy tại nhà chồng, chấm dứt hết mọi đau khổ và tổn thương nơi ấy đã gây ra cho nàng.
Lâm Mị có một khuyết điểm chí mạng, xương cốt quá mềm, ngồi không ra ngồi, đứng không ra đứng. Càng chết hơn, nàng phát hiện khứu giác của mình cực kỳ nhạy cảm, không chú ý ngửi được khí tức của đàn ông trẻ tuổi thì xương cốt toàn nhân mềm nhũn, đứng cũng không xong.