Sau lần chia tay hai người còn không gặp lại nhau, cô thì sang nước Pháp xa xôi định cư cũng đã nhiều năm nhưng lúc nào cũng nhớ hình bóng của anh, nhớ vè những hồi ức vui buồn có nhau.
Khi An Kiệt năm tuổi, cô mong nắm tay ba mẹ cùng đi ngắm trời xanh mây trắng. Khi An Kiệt mười tuổi, cô mong mang trời xanh mây trắng vẽ lại trên giấy, rồi sau đó, có lẽ là vẽ cả ba mẹ nữa.