21 . Ra về , tôi đứng trước cổng trường đợi con Anh đi lấy xe để đèo tôi về vì anh có việc bận nên ko đưa tôi về được, thật sự thì bị cảm rất mệt, hở tí là hắt xì.
22 Đau lắm , rát lắm phải lúc này đó là cảm nhận của tôi. Nhưng ko thể khuất phục nó được , nghĩ đoạn tôi đưa mắt lên ném cho nó 1 ánh mắt khinh bỉ,. . trong nó có vẻ tức giận lắm , thế là '' chát.
23 20H. . . tối hôm đó. Tôi tỉnh dậy , và thấy xung quanh mình toàn 1 màu trắng xóa , nhớ lại. . . tôi đợi con Anh. . ko thấy nó nên đi bộ về thì có người chụp thuốc mê.
24 DO dự mãi mẹ tôi mới về , lúc bà ra về thì thằng Minh nghiêm mặt nói :- Nói đi tại sao mày nhập viện. . Con Anh tiếp lời :- Đúng. mày nói đi tụi tao ko tin mày bị đụng xe đâu.
25 Mới 6h30 sáng anh đã đến thăm tôi, còn mang theo cả 2 phần ăn sáng. Thấy anh vào hắn tỏ vẻ khó chịu rồi đứng dậy đi ra ngoài , con Anh thì có vẻ lịch sự hơn , mặc dù nó luôn có ác cảm với anh nó đi đến chỗ anh cuối đầu thay cho lời chào hỏi rồi cũng ra ngoài.
26 . Hôm sau đi học , tôi đã thấy anh đợi trước cổng nhà con Anh đi ra thấy thế thì tìm cớ để đi 1 mình - Hai người đi trước đi , tao đợi anh mình tới đón rồi đi với anh ấy 1 lát rồi mới đến trường.
27 Tôi nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ hẹn nên vội chạy đến quán kem. . . . Hôm nay anh mặc quần jeans với áo thun trắng. Anh và tôi nói chuyện với nhau rất vui , tầm 30 phút sau.
28 Tối học bài mà lòng tôi vui vui. Mãi cầm dây chuyền mà ngắm , tôi mãng nguyện lắm. ' Ting. . ''. Lê Minh đã nhắn tin cho bạn. mở khung chát lên , hắn nhắn 'biểu tượng giơ 2 ngón tay ' ý chào - '' Không đi chơi với người yêu hả ?''- '' không.
29 Sáng hôm ấy tôi dành thời gian để đi chơi với gia đình cùng với thằng Minh , còn con Anh thì gọi điện xin lỗi vì gia đình có việc nên ko đi cùng. Chúng tôi đi nhiều nơi , ban đầu là đi mua sắm , đi dạo và ăn trưa tại 1 nhà hàng tại trung tâm thành phố.
30 Những ngày tiếp theo tôi như sống trong hạnh phúc ngọt ngào nhất. Đây có lẽ là lúc mà tôi cảm thấy cuộc đời tôi nở hoa. Sáng sớm thì anh gọi điện thoại thức tôi dậy sớm , rồi chúng tôi cùng tập thể dục.
31 chap 28Cuộc sống của tôi trôi qua như thế đó ,sáng sớm chạy xe đạp tập thể dục , ngày đi học , thỉnh thoảng chiều anh và tôi đi ăn kem , đi dạo. đêm thì học ở nhà , oln fb nói chuyện.
32 -------TẠI KHÁCH SẠN D. A. N. 1 tên tóc màu nâu tiến đến chỗ 1 người vừa cúp điện thoại xong và vỗ vai người đó:- Ê em nào gọi dậy ?- thì mày nhớ con AN mà chủ nhật nào đó tao với mày đi chơi gặp nó đang đánh nhau , rồi cá cược rằng tao sẽ tán đỗ nó ko - người đó vừa thở dài vừa nói tên bạn.
33 Trên đường đi hắn dặn tôi nào là:- Nhớ là phải thân mật tí nha, phải tỏ ra tự nhiên , phải kêu tao bằng anh , phải tỏ ra hiền dịu tí nha. . . bla. . .
34 Cùng lúc đó theo phản xạ nào đó anh ta quay lại nhìn tôi , mặc dù tôi đã chuẩn bị nhưng khi đối diện với anh ta như thế tôi vẫn ko thể giữ bình tĩnh được.
35 Tôi ko còn sức đi nữa , mạnh miệng lám , cứ như sức lực của tôi bị ai đó rút cạn vậy đó , chỉ còn biết ngồi mắc kệ những giọt nước mắt rơi mà thôi. Khi nhìn thấy tôi hắn thật sự chỉ muốn chạy thật nhanh đến vì hắn biết tôi đang đau khổ thế nào nhưng khi nghe những tiếng khóc của tôi hắn cảm thấy lòng ngực đau nhói , phải hắn rất đau , đau vì tại sao người con gái mà hắn yêu lại thế chứ.
36 Vào nhà thì mọi người đã ngủ cả hoặc đang làm gì đó trong phòng , lặng lẽ cất giày tôi bước vào vào phòng ko một tiếng động. Đứng ngâm mình DƯỚI dòng nước lạnh giá , tôi thầm nhủ mình phải vượt qua chuyện này , tự nhủ với chính bản thân rằng anh ta ko xứng với mình.
37 Cái lớp này tuy nhiều chuyện nhưng được cái rất biết quan tâm bạn bè , đứa nào cũng hỏi thăm tôi , khuyên nhủ tôi đừng làm điều dại dột. . . . . . Đập bàn , tôi đứng dậy :- Cảm ơn mọi người bây giờ tớ không sao cả.