61 Mùa đông năm đó đặc biệt lạnh, hoa mai trong Quốc công phủ nở kiêu sa, cùng mùi hương lạnh như chiết xuất từ băng tuyết, khiến người ta tỉnh táo lạ thường.
62 Chi trưởng vẫn chưa có con, nếu không có gì bất ngờ, con của chi thứ tư sẽ là người thừa kế tước vị Quốc công, khi đứa trẻ này ra đời, người chịu áp lực lớn nhất tất nhiên là chi trưởng, là Thanh Hề.
63 Thanh Hề vừa vào Lan Huân Viện, mấy người hầu kia liền biến thành thần giữ cửa, ngay một con ruồi cũng không chui lọt. Thái phu nhân không hề dặn thế, nhưng mấy người hầu đã vội giam lỏng Thanh Hề, thật đúng là quá nóng vội, Thanh Hề cảm thán.
64 Hà Ngôn Hà Ngữ thấy Phong Lưu nổi giận, không dám nói thêm tiếng nào, vội quỳ sụp xuống. Phong Lưu xoay người nói với kẻ vẫn đi theo hắn là Vạn Thắng Quyền: “Lấy bái thiếp của ta đi thỉnh Vương Thái y, Chương Thái y, Hà Thái y đến chẩn mạch cho Thái phu nhân, đến ngõ Sơn Trà đưa Nghi Chu Nghi Thanh đến đây, từ nay trở đi Thái phu nhân sẽ do hai người đấy hầu hạ.
65 Thương Nhược Lan nghe vậy thì sững sờ, mặt hiện rõ vẻ không tin, rõ ràng Phong Lưu đi Giang Nam về còn tặng cô ta bộ son phấn của cửa hàng nổi tiếng, chu đáo như vậy chẳng lẽ không phải vì hắn có tình ý với cô ta?Chuyện đấy thì đúng là Nhược Lan tưởng bở, Phong Lưu đi Giang Nam mua son phấn, cũng chỉ là vì để tặng Thanh Hề, coi như tiện một công thì mua tặng mỗi người một bộ, lại không tiện bỏ quên Thương Nhược Lan, thế nên mới tặng cô ta một bộ, cô ta lại tự cho là Phong Lưu có tình ý với mình.
66 Từ chỗ Phong Cẩm, Phong Lưu lấy được phương thuốc Thanh Hề từng uống, may mắn là trong đó không có những vị thuốc mạnh, Thái y cầm phương thuốc, nghiên cứu một hồi, “Tôi sẽ thử kê một phương thuốc này, phu nhân chỉ có thể chậm rãi điều dưỡng, chuyện con cái vẫn còn khả năng, nhưng không nên kỳ vọng quá nhiều mà thành áp lực.