41 Đi trong biển lửa, ven đường là mùi vị lửa cháy mạnh thiêu đốt xác thịt, không biết đi bao lâu rồi, bất kể đi đến đâu phong cảnh đều như vậy. Per dừng bước, nhìn thác nham thạch nóng chảy quanh vách núi, chợt nhớ ra, đây là mộng.
42 BOSS chỉ cần một lần bất tử, về sau sống dai còn hơn con gián. Những lời này thật không có nói sai. Không có nói sai, nhưng cũng không phải cái gì hay ho.
43 Dionysus bị giữ lại, Per bắt đầu ra tay làm sự chuẩn bị cuối cùng —— đến đại lục thần bí. Căn cứ theo như lời giáo hoàng, kết quả cuối cùng sẽ sản sinh ở nơi đó.
44 Shota Naosica và shota Per gặp nhau, không có màn nước lửa giao tranh như dự kiến. Trình độ đối nhân xử thế của Naosica rất tốt chỉ giận dữ sau vài giây rồi lại bình tĩnh.
45 “Ngươi đê tiện!” Naosica nhỏ ngón tay run run chỉ vào Per nhỏ, vẻ mặt phẫn nộ.
Tuy rằng Naosica chỉ trích như thế, nhưng đám người bàng quan trên tàng cây lại cho rằng, dù Per nhỏ không lừa gạt, nó cũng vẫn thắng.
46 Per phóng mắt nhìn cái thảo nguyên này – nơi cùng hắn có vô số nghiệt duyên, vòng vo một hồi cuối cùng cũng về tới rừng rậm hắc ám. Chờ hắn tìm được bọn Dionysus, phát hiện mọi người đã bình tĩnh mà ngồi cùng một chỗ, hoàn toàn không thấy đánh nhau loạn xạ như lúc trước.
47 Điểm khởi đầu cũng là điểm kết thúc.
Khu rừng rậm cả bọn tạm thời đặt chân đang bị người sục sạo, khi Dionysus mang tin tức về, Per đang luống cuống tay chân thay tã cho Osi Nash.
48 Per và thần quan ngẩn ngơ trong hang động đợi cho đất đá rơi xuống hết. Đợi đến lúc tạnh mưa đã chuyện của buổi tối.
Hai người đi ra ngoài động, nhìn khoảng cách, phải đi lên một lần nữa không phải là chuyện dễ dàng gì.
49 Vốn là Per muốn đi gặp Harula, trên đường đi qua trung viện, lại nghe thấy Dionysus nói về Per nhỏ. Nghe được ‘hàng chính hãng’ kia cũng ở đó, Per vội vàng nhét Osi Nash vào trong lòng Dionysus, tự mình móc băng vải ra, che mặt lại kín mít.
50 Per không có roi, trong tay chỉ có một con dao găm mà Dionysus tư đã cho. Hiển nhiên, đoản đao gặp gỡ roi – loại vũ khí xa gần đều có thể công kích, không thể chiếm phần thắng.
51 “Ta là một sự tồn tại đáng lẽ phải bị gạt bỏ, nhưng lại vẫn còn sống. ”
Per nhìn Naosica sắc mặt thâm trầm cầm kiếm đến gần, bàn tay nắm đoản đao bị mồ hôi toát ra ướt sũng.
52 Hai người ngồi sóng vai trên hành lang dài, giống như bạn hữu nhiều năm liền không gặp, tùy ý nói chuyện với nhau. Sau lưng là vách tường lạnh như băng, cứng ngắc, khiến cho họ cũng không thoải mái lắm.
53 Per còn chưa hoàn hồn lại, Dionysus đã nghiêng thân kề sát, tay nắm chặt vai của hắn mà làm một cái ôm nhiệt tình. Tuy rằng không quen, nhưng sau một hồi kinh sợ, nhìn thấy người thân thuộc, cảm giác luôn luôn là an tâm.
54 “Ta muốn đi vào. ” Per đáp.
Dựa theo dòng thời gian mà hắn nhớ, Per suy đoán, nếu hắn hiện tại không vào, như vậy sẽ không có chuyện Naosica xuyên qua tương lai.
55 Rời khỏi tòa đại điện giống như hồ nước kia, đi dọc theo thông đạo, bọn họ tới một nơi càng quỷ dị hơn so với lúc trước. Vừa lại gần, tuy rằng chưa thấy máu tươi, nhưng đã có mùi máu nồng nặc ập vào mặt.
56 Bọn Per bị nhốt trong một căn phòng không hề có gì, bốn phía không có cửa, cũng không có gợi ý nào dư thừa. Bọn họ chỉ đơn giản là bị nhốt. Per vừa đập, vừa gõ xung quanh, mong tìm ra được một con đường.
57 Khe nứt dưới chân không ngừng lan rộng, đá nham thạch vụn rớt xuống như mưa xuống đỉnh đầu. Per ngẩng đầu nhìn trần nhà bắt đầu toác ra theo những khe nứt.