21 Chap 20:
Reng…. . reng….
Nhỏ với người lên, giọng hí hửng.
- Ê, hôm nay tao về với mày nha?
Nó thu dọn sách vở nói mà không nhìn nhỏ.
- Sao không về cùng với cái anh người yêu của mày!? Tao tưởng mày quên con bạn này rồi chứ!
Nhỏ đi lên chỗ nó, khuôn mặt hí hửng như phát hiện ra châu lục mới.
22 Chap 21:
Không khí trong xe thật ngột ngạt không ai nói với ai câu nào, nó khẽ liếc nhìn hắn chỉ thấy khuôn mặt nhìn nghiêng lạnh lùng đang tập trung lái xe.
23 Chap 22:
Cốc… cốc…
Nó lịch sự gõ cửa phòng hắn, giọng nói trầm lạnh vang lên từ trong.
- Vào đi.
Nó đẩy cửa, đây là lần đầu tiên nó vào phòng hắn, cả căn phong được bao bọc một màu đen u ám, thi thoảng có vài thứ sáng lên làm cho căn phòng khá quỷ dị.
24 Chap 23:
- Cậu chủ, xuống ăn sáng ạ!- ông quản gia lễ phép.
Hắn lấy lại phong độ thường ngày, lạnh lùng đáp. - Ừm!
Cốc… cốc…
- Sao nữa!- hắn bực bội.
25 Chap 24:
Nó từ từ mở đôi mắt chứa đầy nỗi buồn kia, cả một màu đen đập vào mắt. Những kí ức như những mảnh gương dần lành lại, những kí ức mà nó chỉ muốn chôn sâu vào trong góc tối của tâm trí, những giọng nói cay nghiệt vang lên.
26 Chap 25:
Cốc… cốc…
Một bóng người cao ráo, điển trai thu hút bao ánh nhìn của y tá đứng ngoài cửa phá hỏng khung cảnh lãng mạn, nhỏ khó chịu lên tiếng.
27 Chap 26:
Sau hai ngày ăn ngủ miễn phí cuối cùng nó cũng được xuất viện. Trong hai ngày vừa rồi hắn với tên Nam kia suốt ngày chơi trò đọ mắt với nhau không thì tranh nhau bón đồ ăn cho nó trong khi hai tay của nó không bị tàn phế.
28 Chap 27:
Trong phòng thi, nó ngồi làm lia lịa. Không ngờ những bài mà hôm nay nó kiểm ta lại giống với những bài mà tên kia cho vậy. Chưa bao giờ nó lại cảm thấy sung sướng như lúc này.
29 Chap 28:
Trên con đường đầy nắng, đầy gió, không khí trong lành không khác gì trong mấy cuốn tiểu thuyết của nhỏ. Đùa chút cho vui thôi, hiện giờ mây bao phủ đầy trời, trời rét căm căm, ai cũng khoác trên mình chiếc áo ấm áp.
30 Chap 29:
- Hai người quen nhau từ trước?!
Trâm Anh gật đầu. Thực ra Trâm Anh thích Phong từ rất lâu rồi, hôm nhà cô phải đi gặp đối tác cũng là lúc cô thích Phong.
31 Chap 30:
Nó khẽ cựa mình tỉnh giấc, đập thẳng vào mắt nó là khuôn mặt nhìn nghiêng đầy cuốn hút của hắn.
- Dậy rồi à?!- hắn không nhìn nó tập trung lái xe lạnh lùng hỏi.
32 Chap 31
- Cô lau cho sạch vào.
Hắn vừa ngồi đọc báo vừa ra lệnh cho nó. Nó không phản bác được gì đành nuốt nước mắt vào trong. Vì sao nó lại phải làm cho hắn ư? Lý do thì cực kì đơn giản, hắn nhẹ nhàng tuyên bố với nó rằng :
- Tôi giúp cô vượt qua kì thi, thì cô phải trả công cho tôi.
33 Chap 32:
Bố nó khẽ cau mày tỏ vẻ không đồng ý, nó cũng hiểu ý của bố hạ giọng.
- Chuyện này là sao ạ?!
- Thực ra… hai gia đình chúng ta đã có hôn ước từ lâu từ thời ông của các con nhưng vì hai bên sinh đều là con gái nên không thể thực hiện được hôn ước này, may sao mẹ các con lại hạ sinh một trai một gái nên quyết định gả con cho gia đình họ.
34 Tiếng chuông giờ nghỉ trưa vừa kêu lên, tất cả đã tụ tập thành một nhóm để bàn kế hoạch cho việc đi cắm trại, bàn của nhỏ nhộn nhịp cũng không kém liệt kê những danh sách cần mua.
35 Chap 34:
Nhỏ lên xe BMW đỏ phóng đi như tên lửa, nó lo lắng định gọi taxi thì một chiếc xe BMW đỏ khác lại chắn trước mặt. Tên đó hạ kính xuống, mái tóc vàng kim, đôi khuyên tai hình vương miện sáng lấp lánh, khuôn mặt sát gái lãng tử chiếc kính râm được đeo lên làm tăng độ đẹp trai của tên đó, khóe môi nhếch lên tạo thành nụ cười mỉm.
36 Chap 35:
Vừa nhìn thấy Nam, mặt Trâm Anh thoáng tối đi, một bầu không khí u ám bao trùm.
- Sao lại là anh?!
Nam nhún vai dửng dưng đáp.
- Tại sao không phải là tôi.
37 Chap 36:
Sáng hôm sau cổng trường đông nghịt người vì có sự xuất hiện của hắn với anh làm náo loạn cả trường.
Bọn nó thì được Nam đưa đến trường, vừa bước xuống xe lại làm cho cả trường một lần nữa náo loạn bởi sự xuất hiện của Nam.
38 Chap 37
Từ hôm về nhà, nhỏ với anh thì chiến tranh lạnh không ai thèm mở lời. Nó với hắn chỉ biết lắc đầu thở dài, cho dù ở cùng nhà nhưng cũng không thèm nhìn mặt nhau.
39 Chương 38:
- Thì… thì vừa nãy… tôi đi vệ sinh, lúc đi ra thì không thấy nhỏ đâu nữa?- nó ấp úng trong lòng thì vui như mở hội.
“Không ngờ mình lại diễn giỏi như vậy, về sau nên đăng kí làm diễn viên cũng nên.
40 Chương 39:
2h sáng.
Nó lăn qua lăn lại, đôi mắt mở thao láo vội đạp chăn đứng dậy ra ngoài hóng gió. Cạnh đống lửa trại có một bóng người quen thuộc đang ngồi quay lưng với nó.