21 Tôi là Túc Tự Lâm.
Ánh chiều tà buông dần xuống trên những ngọn đồi phía xa, những toà nhà cao tầng nhuốm sắc ảm đạm của hoàng hôn, ánh sáng còn sót lại nhàn nhạt hắt vào khung cửa sổ nơi phòng làm việc.
22 Tôi là Túc Tự Lâm.
Ánh chiều tà buông dần xuống trên những ngọn đồi phía xa, những toà nhà cao tầng nhuốm sắc ảm đạm của hoàng hôn, ánh sáng còn sót lại nhàn nhạt hắt vào khung cửa sổ nơi phòng làm việc.
23 Công ty vẫn tất bật như thường lệ.
Tôi dùng tay khuấy đều tách cà phê vừa mới tự tay pha đoạn đi trở về bàn làm việc, không kìm được liếc mắt nhìn đồng hồ treo tường.
24 Công ty vẫn tất bật như thường lệ.
Tôi dùng tay khuấy đều tách cà phê vừa mới tự tay pha đoạn đi trở về bàn làm việc, không kìm được liếc mắt nhìn đồng hồ treo tường.
25 " Tôi. . . "
" Hàn. . . cậu định đứng chắn cửa như thế đến bao giờ?" Cuối cùng Túc Tự Lâm cũng lên tiếng. Lần này anh không nhìn ra ngoài nữa mà hơi cúi đầu, đặt tầm nhìn lên tấm chăn màu trắng sạch sẽ đang phủ nửa thân người anh, cử chỉ toát lên vẻ trầm ngâm.
26 Trong khoảng thời gian Túc Tự Lâm nằm viện, hầu như mọi công việc đều đổ dồn lên trợ lí của anh là tôi. Xử lí giấy tờ hay ngoại giao với đối tác, liên lạc với các phòng để tổng hợp sổ sách về tiến độ của công trình cũng như các dự án cần phải thực hiện sắp tới, sau đó lại trình bày về phía tổng công ty.
27 Tô Dung quyết định dùng bữa tại một nhà hàng ba sao nổi tiếng chuyên về các món ăn Pháp. Sau khi chứng kiến sự hào nhoáng của chiếc xe, cô nàng lập tức không có ý định tiết kiệm tiền trong ví của Nguyên Hải Hàn.
28 . . .
Cạch!
Cánh cửa phòng bệnh bị đẩy nhẹ, chàng trai có dáng người cao gầy bước vào. Dưới cặp kính cận là khuôn mặt thư sinh thoáng chút vẻ lười nhác.
29 Ngày hôm sau, sau khi kết thúc một chuỗi công việc tại văn phòng vào buổi sáng. Đến giờ ăn trưa, tôi thu dọn giấy tờ, đang chuẩn bị đi xuống canteen thì vị thư kí Nguyên nào đó đột nhiên xuất hiện trước mặt, bảo tôi cùng anh ta đi đón Túc Tự Lâm xuất viện.
30 ''Chọn món đi!'' Túc Tự Lâm nhàn nhạt cất giọng, anh nhận lấy menu từ phục vụ rồi đặt hẳn lên trên bàn, căn bản không để ý đến.
Tôi cố để đôi mắt của mình dán chặt vào thực đơn trong tay, nếu không thì nó sẽ trở thành thứ vũ khí bén nhọn găm vào người đối diện.
31 Tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ.
Tôi thử trở mình một chút, phát hiện cơ thể rã rời, cơ hồ toàn bộ sức lực trong người đều bị vắt đến cạn kiệt. . .
Chập chờn trước mắt là trần nhà màu trắng toát.
32 ''Cô biết không? Bộ dạng hiện giờ của cô còn cám dỗ hơn cả đêm qua. . . ''
Sau khi nghe xong câu nói đầy ám muội này từ miệng Túc Tự Lâm, tôi không khỏi đánh ực một cái, nuốt nước bọt.
33 Tôi đã có một giấc mơ kì lạ.
Khung cảnh hiện lên là một khuôn viên trường học cấp 3. Lúc ấy bầu trời trong xanh, dưới tán cây ngô đồng rợp bóng, chàng trai ngồi trên ghế đá hơi nghiêng người về sau, hai tay khoanh trước ngực, khuôn mặt bị một quyển sách úp lại che khuất.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Truyện Teen, Khoa Huyễn
Số chương: 100