61 - Em là cô gái mang hài vàng. . . không màn đau khổ để yêu anh !- Tuy mỏng manh như chưa bao giờ là thất bại. . . - Hiện tại em là cô gái mang hài tím.
62 - Kí ức của con cá vàng chỉ tồn tại trong 3s, chỉ 3s ngắn ngủi. . . . Sau đó, nó sẽ quên tất cả !- Nếu được, kiếp sau em sẽ là một con cá vàng, anh nhé !#Nguồn: Robbey/facebook.
63 *Khụ. . . khụ. . . tus đầu chap lần này hơi bị đen tối chút*- Anh ơi chịch đi :3- Cưới rồi chịch nha em :)- Chịch rồi cưới cũng được mà anh >- Mẹ dặn anh đẹp trai thì không được dễ dãi, bọn con gái bây giờ giờ chỉ muốn lấy trinh đàn ông thôi :( ____________Một luồng sấm sét ngang tai Lâm Á Kỳ, cô chết sững ngay tại chỗ.
64 - Em vẫn là em của ngày hôm qua !. . . Vẫn yêu anh - nhưng không nói thành lời !- Còn anh đã là anh của ngày mới !. . . Vẫn mỉm cười - nhưng không thuộc về em !- Anh vẫn là một người họa sĩ ! vẽ cầu vòng thiếu nắng ! vẽ hạnh phúc thiếu em !_____________________Bảy năm, bảy năm không quá ngắn nhưng cũng không phải là quá dài, nhưng mà đối với một số người.
65 * Lúc anh vui - em mỉm cười !* Lúc anh buồn - tim em đau !* Lúc anh bệnh - em quan tâm !* Lúc anh sai - em im lặng !. . . Nhưng mà anh. . . * Lúc em buồn - anh bỏ mặc !* Lúc em bệnh - không quan tâm !* Lúc em khóc - anh lạnh lùng !* Lúc em bệnh - anh thờ ơ !* Lúc em sai - đòi chia tay ! * Lúc em cần - anh ở đâu ? _________________Ban đêm, thành phố K náo nhiệt đến kì lạ.
66 - Người ta luôn cười. . . . . . Vì người ta cất đi nước mắt ở một nơi khác rồi. . . - Người ta luôn lạc quan. . . . . . Vì người ta đã trải qua những việc quá bi thương rồi.
67 Tối đó vào khoảng 9:00 khuya thì hầu hết trên tất cả những con đường ở thành phố S đều đã được thắp đèn rực rỡ, đủ loại màu sắc. Chúng thay phiên nhau chớp nháy, vô cùng đẹp mắt.
68 Vào buổi sáng của một ngày đẹp trời, tiểu búp bê nhỏ bé nào đó đang yên giấc say chợt nhíu mày lại, dần dần run run hai hàng mi cong dài mở mắt ra đón nhận ánh sáng mặt trời.
69 Lúc này, không gian đang bình thường bỗng dưng lắng đọng chùn xuống, tưởng chừng như chỉ có một âm thanh va chạm liền nghe thấy. Yến Như nước mắt lưng tròng, qua phắt đầu nhìn lên tầng hai, oán hận rít ra từng chữ: "Hừ, anh ở đây vậy cô ta cũng ở đây, em phải đi tìm cô ta".
70 - Tôi đã luôn tin rằng trên đời này tình yêu thật lòng vẫn còn tồn tại, khi mình quan tâm và yêu thương ai đó bằng cả tấm lòng. Thế nhưng, tất cả những gì xảy ra hôm nay đã khiến niềm tin trong tôi vụn vỡ thật rồi.
71 Lời hứa. . . tuy dễ nói ra lắmNhưng lại làm người ta chờ đợi và hi vọng rất nhiều. . . để rồi lại càng thất vọng nhiều hơn ! _________________________________________________ Tai nghe, Dương Kì Nam hét lên tên cô.