61 Băng Tâm tự hỏi mình cố gắng nhiều như vậy để làm gì chứ?? Cô đã bỏ qua cái tôi kiêu ngạo ương bướng của mình…cô đã cố gắng biến thành một người ngốc nghếch một chút…thậm chí có bài kiểm tra còn cố tình không làm hết sức, cô không cần điểm tối đa chỉ cần có thể kéo khoảng cách giữa mình và Tuấn Phong gần lại thôi…nếu học lực là khoảng cách giữa hai người thì dễ rồi nhưng tiếc là không phải như thế…
Mưa…những hạt mưa cuối hạ lại rơi xuống trong sáng thanh khiết và nhẹ nhàng, mưa đại diện cho nhiều thứ lắm nước mắt, nỗi buồn và cả sự cô đơn…thế đấy mà Diệp Băng Tâm lại vô cùng thích mưa là vì mưa đẹp hay là vì điều gì đó đặc biệt, dường như mưa có một sức hút kỳ diệu nó lôi cuốn Băng Tâm ngồi nhìn hàng giờ đồng hồ mà không biết chán…Những ngày mưa cũng nhanh chóng trôi qua trả lại không gian cho những vệt nắng trãi dài vô tận…rồi kéo theo cả nỗi đau bao trùm lên cuộc sống của Băng Tâm.
62 Băng Tâm không cho phép người khác thấy sự yếu đuối sâu thẳm bên trong tâm hồn cô…cũng không cần bất kỳ ai thương hại mình nên cô vẫn cứ kiêu ngạo, ngang ngạnh, ương bướng như trước giờ để giấu đi tất cả cảm xúc thật của mình.
63 Dĩ Nam quay xuống liếc Uyển Uyển một cái rồi nói:” Ê mày im nha con nhỏ Chi Bông Bông kia”.
Cả Băng Tâm lẫn Uyển Uyển đều đực mặt ra hỏi lại:” Ủa Chi Bông Bông là sao?”.
64 Một buổi tối, cả nhóm đi học về Quỳnh Dao than thở với Băng Tâm và Lạc Sa :“ Sắp tới sinh nhật tao rồi mà có người giận tao nên tao không thấy vui gì hết á”.
65 Thời gian gần đây người luôn bên cạnh hay làm Băng Tâm mỉm cười và để cho cô ăn hiếp vô tội vạ lại là Mạc Đông Quân, khi trái tim con người yếu đuối thì tự nhiên một sự an ủi nhỏ, một câu nói hay một hành động quan tâm cũng đủ làm người ta cảm kích rồi dần dần ỷ lại vào người đó.
66 Đầu tháng 11 là cả trường đều tham gia làm báo tường để mừng ngày lễ hiến chương sắp tới. Lớp 11K cũng tích cực chuẩn bị từ sớm, bốn tổ đều có những nhiệm vụ khác nhau cụ thể tổ một phụ trách viết bài cảm nhận, tổ hai sưu tầm ca dao hoặc tục ngữ ca ngợi công ơn thầy cô, tổ ba thì tìm những mẫu chuyện cười ý nghĩa về việc học và thầy cô, tổ cuối cùng thì sẽ phụ trách định hình và vẽ trang trí báo tường.
67 Sáng ngày 19 tháng 11 đến lớp, Đỗ Quyên giao cho Thiên Vũ một nhiệm kinh khủng khiếp đó là buổi chiều mua giùm “chụy” một ký bột mì mang lên lớp để chào đón ngày nhà giáo Việt Nam.
68 Băng Tâm đang nói chuyện Thiện Ngôn thì vô tình nhìn thấy Dĩ Nam đang ngồi ở bồn cây kế bên chỗ mình ngồi nên vẫy vẫy tay: “ Ê heo Hàn Quốc đang làm gì đó??”.
69 Bà cô lên tiếng: “ Các em lấy giấy ra làm bài kiểm tra 1 tiết”.
Ôi đệch! Còn có 35 phút thôi sao gọi là kiểm tra một tiết được chứ!!!
Cả lớp nhao nhao lên: “ Cô ơi dời lại tuần sau đi, còn có 35 phút sao làm kiểm tra được chứ cô”.
70 Băng Tâm lại hỏi Đông Quân: “ Rồi bài kiểm tra hồi nãy thì sao đừng có nói là bỏ giấy trắng nha”.
Đông Quân lại cười trừ: “ Anh vừa mới làm xong câu 1 thì bị mời đi “ uống trà” mất tiêu rồi đó”.
71 Đông Quân và Thiện Ngôn suốt ngày cứ ra tiệm net ngồi đánh liên minh kết quả học tập ngày càng tệ nên Băng Tâm nhắc nhở:” Nè anh Đông Quân dạo này anh học tệ lắm đó nha…”.
72 Nhìn vẻ mặt uất ức của Đông Quân tự nhiên cô lại muốn bắt nạt anh chàng thêm chút nữa nhưng mà thôi để từ từ rồi hành con hàng này sau cũng được.
Băng Tâm suy nghĩ một lúc rồi nói :“ Vầy đi nếu anh thi văn trên sáu điểm em sẽ may tặng anh một trái bí ngô được không?”.
73 Lạc Sa chợt nhớ gì đó nên hớn hở kêu lên: “ Ê cô cũng kêu tụi mình về nhà tập trước cái đoạn này nè hay là giờ mình thử đi…tao thấy vui à nha”.
Quỳnh Dao và Thiện Ngôn cũng vứt cái đề cương ôn thi ra sau đầu: “ Ê được đó”.
74 Dạo gần đây, không biết vì lý do gì mà Đông Quân lại đi học thêm toán ở trường chung với mọi người mà cũng không nghỉ chỗ bên kia nên suy ra con hàng này học luôn cả hai lớp…
Bộ không thấy chán à????
Lúc đi học toán, Băng Tâm đột nhiên lôi ra một trái bí nhỏ nằm gọn trong lòng bàn tay được may bằng vải nhung màu vàng có cái cuốn màu xanh cho Thụy Du xem: “ Ê dễ thương không?”.
75 Đông Quân đi tới ngồi đối diện với Băng Tâm rồi hỏi Thụy Du: “ Nó bị sao vậy?”.
Thụy Du liền giải thích :“Thì tại bà cô dạy toán chứ ai, bài Băng Tâm làm đúng là bả không có chấm gạch nguyên bài của người ta nên nó buồn”.
76 Sau khi nghe qua ý kiến của Băng Tâm, Lạc Sa liền hưởng ứng: “ Ừ được đó tao thấy cách này cũng hay nếu không thích thì cũng không đến nỗi khỏi nhìn mặt nhau”.
77 Gặp nhau trên lớp, Thụy Du lại tâm sự với Băng Tâm:“ Nói thật là trước giờ tiêu chuẩn của tao cũng hơi cao, hồi đó tao quen toàn lớp trưởng, lớp phó không à đứa nào cũng đẹp trai mà lại học giỏi nữa còn Thiện Ngôn thì…cũng không tính là đẹp học cũng không được giỏi”.
78 Băng Tâm đang chuẩn bị đi ngủ, hôm nay tự nhiên lại buồn ngủ sớm hơn mọi ngày, cô đã dăng mùng chui vào nằm trong cái ổ của mình chuẩn bị ngủ rồi thì đột nhiên điện thoại kêu “ ting” một tiếng.
79 Một buổi chiều, đạp xe về chung trên đường, Thiện Ngôn lại tâm sự với Băng Tâm như thế này: “ Hôm qua thằng Lâm nó hỏi tôi sao mà cưa đổ được Thụy Du vậy rõ ràng là nó đẹp hơn tôi mà tại sao nó lại thua”.
80 Từ hồi Đông Quân quen Diễm Quỳnh thì có một cuộc chiến ngầm vô tình xảy ra giữ The Zoo và đám bạn của Diễm Quỳnh cụ thể là cứ mỗi lần Diễm Quỳnh thấy Đông Quân đi chơi hoặc tỏ ra thân thiết với The Zoo thì đều nổi giận đòi chia tay Đông Quân.