21 Đêm đến,sau khi mày mò tìm đường,nàng thuận lợi về lãnh cung. Lẻn vào ngôi nhà quen thuộc,trèo lên giường, hưởng thụ cảm giác ánh trăng chiếu lên người.
22 Nàng đứng trước bãi đất trống,nhặt một hòn đá lên,ném vào đó. "Xoạt"Hàng trăm cạm bẫy xuất hiện. Phía trên các vách động có nhiều ống nhỏ chứa phi tiêu,mũi tên,dao gămMặt đất lởm chởm các bãi chông đầy nhọn,tiếp là các cây cột được sắp xếp theo một trình tự nào đó,sau đó là thảm cỏ xanh,cuối cùng là bãi đất trống.
23 "Bao nhiêu người rồi""Thưa tướng quân,đã được 1 phần 3""Tốt,Hoàng Thượng đang đợi tin tốt của chúng ta""Một đất nước chư hầu lại dám cả gan xây dựng quân đội chống lại Nguyệt quốc,ta cho ngươi trả giá đắt thế nào!"Rồi tung cánh tay ,chim bồ câu bay đi.
24 Mặt trăng máu xuất hiện,máu nhiễm trần gian,âm dương hợp thể. Tối nay,Hoàng cung Bắc Thành quốc hỗn loạn. Từ cổng thành tới đại điện,xác người nằm ngổn ngang.
25 Nàng không đâm thẳng vào tim mà đâm vào từng tí một. "Các ngươi nên biết,ở trong cơ thể ta phải làm việc cho ta,làm nô lệ của Ta,Ta là chủ nhân của các ngươi,Ta bảo chết các ngươi phải chết"Từng chữ đậm sát khí vang lên,mắt hằn tia đỏ, sự tức giận,sự vượt quá giới hạn,hậu quả.
26 Bắc Thành quốc:Đường phố vắng vẻ. Các quán ăn ,gian hàng bị đổ ngổn ngang. Không khí đìu hiu ,quang cảnh hoang tàn. Tiếng trẻ con khóc,tiếng binh khí va đập,tiếng chém giết,mùi máu tươi nồng đậm.
27 Nàng bị đưa đến một căn nhà nhỏ ngoài hoàng cung,ngoài ra còn rất nhiều cung nữ khác,gọi là cung nữ bởi vì họ đều mặc trang phục giống trên tivi. Nàng ngồi vào trong góc nhìn một lượt,tất cả đều ưa nhìn,có người thuộc diện xinh đẹp,Bắc Thành quốc đúng là nơi tập hợp mĩ nhân.
28 Sáng hôm sau,nàng lên xe ngựa đi về Nguyệt quốc. Nên cẩn trọng,tính mạng mình trong tay hắn. Nàng ngồi bên cạnh tên đánh ngựa,2 người kia đi 2 bên kiệu.
29 Nàng đứng trước cửa một căn phòng,thật lắm quy củ,bắt người ta đợi ở đây lâu như vậy. "Xin mời vào"Vũ Văn giọng nói nhỏ nhẹ. Vừa mới bước chân vào,đang định mắng tên Vương đó thì.
30 "Ta cần Linh Lan""Linh Lan?!"Mị Lâu quay sang nhìn nàng:"Loài hoa duy nhất có khả năng làm tan Ma khí,nhưng rất quý hiếm,chưa ai nhìn thấy,ta đã tìm rất nhiều năm nay nhưng vẫn chưa có tin tức"Hắn đã lục tung mọi ngóc ngách của Nguyệt quốc,sang cả Thủy quốc và Hỏa quốc,còn bàn bạc với các thương gia ,moi tin tức từ các lâu chủ ,bí mật thăm dò nhưng lực bất tòng tâm.
31 Đã qua 15 ngày mà không có tin tức. Ngồi bên cạnh hồ,nàng vò đầu bứt ta,đã qua 15 ngày,15 ngày rồi ,nhưng một chút tin tức cũng không có. Nàng ngửa cổ lên trời,tức giận hét:"Cái lũ vô hại,cái gì mà đệ nhất sát thủ,danh trấn lẫy lừng cái quái gì, đã qua từng đấy ngày rồi mà một bông hoa cỏn con cũng không tìm được"Hừ,các ngươi không về đúng thời hạn ta cho các ngươi không về luôn.
32 "Vương gia ,đã 2 ngày trôi qua,2 ngày rồi sao vẫn chưa có tin tức?"Nàng bồn chồn vô cùng. Lãnh Hoàng thư thái ngồi uống trà,vô tâm vô tư không đếm xỉa lời nàng nói.
33 Sáng hôm sau nàng tỉnh dậy,ngó lên,ôi trời,núi này sao cao vậy,lại ngó sang bên cạnh,còn vài núi nữa cũng cao không kém. Đêm hôm qua trèo lên cũng không được 1 phần 100 đi,mình cần leo xuống để quan sát.
34 Đêm tối quỷ di. Nàng đang đứng trước hàng ngàn vệt sáng dưới dất,chúng dài khoảng 1 mét,lè chiếc lưỡi dài,răng nanh bén nhọn. Mắt cuồn cuộn sát khí,không ngờ ở đây có nhiều cạm bẫy như vậy.
35 Đêm đêm ,nàng lẩn vào trong phủ Nhị hoàng tử ,xé rách trận pháp,thành công vào trong nhà. Phủ của hắn sao nhiều ám vệ quá không biết,mà cái trận pháp tìm mãi mới thấy ,nàng còn phải ngó đông ngó tây xem hắn có phát hiện ra không.
36 "Thưa Vương gia, là thiệp của Hoàng cung"-Vũ Văn cung kính cúi đầu. Thiên Giai vểnh tai nghe. Lãnh Hoàng chỉ nhàn nhàn liếc mắtMị Lâu nhếch khóe miệng cười mỉa mai,sự việc không đơn giản như vậy đi.
37 Vết thương đã được xử lý xong,chỉ cần bôi thuốc nữa là hoàn hảo. Nàng liền buông tay ra. Ai ngờ dù có dứt thế nào thì cái móng vuốt thú cũng không buông ra cho.
38 Nhận thấy 1 ánh mắt ,Lãnh Hàn xoay người nhìn về phía nàng,đôi mắt nheo lại ,phóng ra khí thế sắc bén , bao trùm cả hội trường,tất cả mọi người đều sợ hãi,cúi gầm mặt xuống,phát thần lực bảo vệ mình.
39 Nàng quay đầu nhìn lại,không phải Vương gia ngủ rồi chứ?Tử y kia mất kiên nhẫn:"Mời nhị hoàng tử xuống kiệu"Vẫn không có tiếng động. 3 tên cận vệ tiến lên phía trước,âm thầm vận lực,phản công bất cứ lúc nào,Vũ Văn lại trở thành con người nho nhã:"Chẳng hay có thể nói cho tại hạ biết chủ nhân của ngươi là ai không?"Tử y kia nhìn thấu tu vi Vũ Văn ,thầm cảm thán,là một đại cao thủ.
40 Trong phủ Nhị hoàng tử. Ánh nắng mặt trời len lỏi qua các lá cây in bóng xuống mặt đất,tiếng chim hót líu lo,mặt hồ xanh lăn tăn gợn sóng,thi thoảng vài cơn gió đu đưa khẽ lay cành lá.