161 Chương 161: Anh sai rồi! (1)Lãnh Nghị đứng dậy, trên môi treo một nụ cười lạnh: 'Hôm nay tôi làm phiền đến đây thôi, đề nghị từ hôn của tôi hy vọng các vị suy nghĩ kỹ càng, như vậy hai bên còn có thể lưu lại một chút mặt mũi.
162 Chương 162: Anh sai rồi! (2)Ánh mắt sắc bén của Lãnh Nghị chợt lóe lên, hắn hơi híp mắt nhìn bóng lưng dường như rất quen thuộc kia, trong đầu không ngừng tìm kiếm bóng dáng tương đồng.
163 Chương 163: Anh sai rồi! (3)Trên lầu, Lăng Nhất Phàm và Lâm Y đang ngồi ăn sáng, bữa sáng là do người làm mà Lăng Nhất Phàm và Lâm Y mời đến để giúp Lâm Dung làm, thoạt nhìn Lâm Dung khôi phục tốt lắm, trên mặt bà là nụ cười vui vẻ nhìn đôi nam nữ trước mặt, giọng nhu hòa: 'Sau khi hai đứa ra nước ngoài, phải nhớ chăm sóc lẫn nhau.
164 Chương 164: Hối hận còn kịp không? (1)Lúc Lăng Nhất Phàm và Lâm Y cùng với Lâm Dung đi dạo phố một vòng trở lại, xe của Lãnh Nghị vẫn đậu trước cửa tiểu khu, mắt ba người không tự chủ được tập trung tại vào chiếc xe đó, dừng lại trong thoáng chốc rồi Lâm Y dời mắt sang hướng khac, không nói một lời đi theo Lăng Nhất Phàm và Lâm Dung đi vào tiểu khu.
165 Chương 165: Hối hận còn kịp không? (2)'Hả?' Ngãi Mỹ rốt cuộc nhịn không được kêu thất thanh một tiếng sau đó lại lập tức đưa tay bụm miệng, Lâm Y đó không phải đã đính hôn với Lăng Nhất Phàm rồi sao? Thế nào lại trở thành cô dâu của Lãnh tổng được chứ? Người thông minh như cô lúc này cũng bị tin tức này làm cho hồ đồ.
166 Chương 166: Hối hận còn kịp không? (3)Hơi thở quen thuộc, sự ấm áp quen thuộc, động tác rõ ràng rất dè dặt không dám động đến cô, sợ làm kinh động đến cô khiến lòng Lâm Y không hiểu sao có chút chua xót ê ẩm.
167 Chương 167: Vạn dặm tìm em (1)Milan, nước ÝĐây là một thành phố đẹp, công ty mới của Lăng Nhất Phàm được đặt ở đây. . . Khi máy bay chậm rãi đáp xuống sân bay Malpensa, Milan thì trời đã vào đêm, 'Y Y, đến rồi!' Lăng Nhất Phàm nhẹ giọng nhắc nhở cô gái vẫn đang tựa đầu vào vai hắn, chừng như đang ngủ rất say kia, đầu mày cuối mắt hắn toàn là ý cười, mỗi lần nghĩ tới từ đây về sau có thể ở tại thành phố xinh đẹp này cùng Lâm Y trải qua cuộc sống tốt đẹp là trong nội tâm Lăng Nhất Phàm không khỏi dâng lên một niềm hạnh phúc không thể diễn tả bằng lời.
168 Chương 168: Vạn dặm tìm em (2)Cô gái trong lòng hơi sững người nhưng rồi dịu ngoan nói: 'Được. . . ' Trên mặt Lăng Nhất Phàm lộ ra một nụ cười hạnh phúc, hắn ôn nhu đặt môi lên mái tóc cô gái rồi chậm rãi trượt xuống, đến vầng trán trơn bóng của cô, chiếc mũi rồi nhẹ nhàng lướt qua môi cô.
169 Chương 169: Bế tắc (1)Mắt cô gái lóe lên một tia sáng dị thường nhưng trong chớp mắt trở lại vẻ lạnh lùng và bình thản, cô cắn môi nhìn người đàn ông đối diện rồi vụt đứng bật dậy, giọng lạnh như băng: 'Em không muốn nói chuyện với anh nữa.
170 Chương 170: Bế tắc (2)'Ồ, được!' Cô bạn học của Lâm Y chừng như bừng tỉnh, cô quay nhìn sang Lâm Y, gật đầu rồi vội đứng lên nhường chỗ, Lãnh Nghị rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Lâm Y, hơi quay sang nhìn ánh mắt dè chừng của cô, khóe môi nhẹ nhàng gợi lên ý cười, nụ cười đó tràn đầy ánh mặt trời.
171 Chương 171: Bế tắc (3)Thật không dễ dàng mới đợi đến giờ tan học, Lâm Y vội thu dọn sách vở rồi nhanh chóng xông ra ngoài, Lãnh Nghị rất nhanh đã đuổi kịp cô, hắn vươn cánh tay dài khoác lên vai cô gái, giọng thật thân thiết: 'Y Y, chúng ta cùng đi ăn cơm đi!'Lâm Y chỉ đành dừng bước chân, cô nhắm mắt xoay người lại, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ: 'Lãnh Nghị, em đã có vị hôn phu rồi, anh đừng bám theo em nữa, anh có hiểu không?' 'Chỉ là vị hôn phu thôi mà, cũng không phải là chồng!' Ngữ khí người đàn ông đầy bá đạo, cánh tay đang khoác lên vai cô gái càng siết chặt, cô gái tức tối rũ tay hắn ra, bước nhanh về phía trước, người đàn ông lặng lẽ bước theo sau.
172 Chương 172: Bế tắc (4)Lãnh Nghị rốt cuộc câu môi cười, thì ra nếu so với Đằng Duệ thì hắn còn hiền lắm. . . Ngón tay thon dài nhẹ nâng chiếc ly pha lê lên, nhẹ nhàng lắc chất lỏng màu vàng nhạt trong ly, giọng trầm thấp: 'Vậy còn cách thứ hai?''Cách thứ hai?' Sóng mắt Đằng Duệ thoáng xao động, mày kiếm chau lại, một vẻ ta đây rất có kinh nghiệm, 'Vậy phải xem cô gái đó vì sao không chịu nghe lời, ừm, nếu như là bởi vì một người đàn ông khác.
173 Chương 173: Vẫn còn hy vọng (1)Lãnh Nghị quyết tâm lãng quên cô --- nếu như ở bên cạnh Lăng Nhất Phàm thực sự có thể khiến cô cảm thấy hạnh phúc, nếu như sự xuất hiện của hắn thực sự mang đến sự phiền muộn cho cô thì hắn sẽ buông tay.
174 Chương 174: Vẫn còn hy vọng (2)Đúng lúc đó Mễ Lệ vừa nói chuyện xong với nhân viên cửa hàng áo cưới quay lại, cô nhìn thấy hai người đàn ông đang đứng nhìn nhau, mùi thuốc súng hình như rất nồng, mắt cô chợt lóe lên, thoáng suy nghĩ một giây rồi bước đến gần hai người, mắt cô quét qua gương mặt u ám của Lãnh Nghị sau đó lại dời đến trên người Lăng Nhất Phàm sau đó đưa tay nắm lấy cánh tay Lăng Nhất Phàm, gọi khẽ, 'Lăng tổng?'Lăng Nhất Phàm rũ tay Mễ Lệ ra, nhìn Lãnh Nghị cười lạnh nói: 'Lãnh thiếu, thế nào, còn chưa chịu thua sao?'Đáy mắt Lãnh Nghị thoáng qua một tia khủng bố, khóe môi gợi lên một nụ cười lạnh: 'Lăng Nhất Phàm, cậu thực sự cho rằng mình có thể cưới Y Y làm vợ được sao?'Lăng Nhất Phàm hung hăng trừng Lãnh Nghị, lát sau mới lạnh lùng "hừm" một tiếng, 'Cứ chờ xem!'Lúc này nhân viên cửa hàng áo cưới chừng như mới bừng tỉnh vội vàng bước đến, chen vào giữa hai người để tránh xảy ra chuyện gì lớn.
175 Chương 175: Vẫn còn hy vọng (3)Lúc này Lãnh Nghị đang ngồi trên sofa ở một khách sạn của Milan, trên mặt hắn vẫn là vẻ lạnh mạc thường ngày, mắt sáng như đao nhưng đáy mắt giăng đầy mây đen, hai chân hắn vắt tréo nhau, một tay đặt trên đầu gối, tay kia nâng một chiếc cốc chân cao, lắc nhẹ chất lỏng màu nâu nhạt trong cốc.
176 Chương 176: Tìm lại nhiệt tình đã mất từ lâu (1)'Em không thể chỉ sống vì mình!' Lâm Y mím môi, 'Chỉ cần Nhất Phàm còn muốn cưới em, em không có lí do gì từ hôn! Em không muốn làm gì có lỗi với anh ấy!''Vậy còn anh?' Giọng Lãnh Nghị trầm thấp mang theo chút lãnh ý, 'Anh, thì em có thể có lỗi với anh sao?''Em không làm gì có lỗi với anh!' Lâm Y cũng chau mày, 'Lãnh Nghị, là anh bỏ mặc em không lo trước.
177 Chương 177: Tìm lại nhiệt tình đã mất từ lâu (2)Người đàn ông áp cô gái dưới thân, đôi mắt đen thẳm nhìn chằm chằm gương mặt ửng đỏ của cô gái, khóe môi ý cười sáng lạn: 'Nói đi.
178 Chương 178: Ám sát Lãnh Nghị (1)Chính ngay lúc này từ một góc khuất nơi đại sảnh khách sạn xuất hiện hai bóng người, đôi mắt sắc bén của Lãnh Nghị lóe lên, bước chân lập tức chậm lại.
179 Chương 179: Ám sát Lãnh Nghị (2)Lãnh Nghị vươn tay mạnh mẽ ôm lấy vai cô gái, cười mà không nói; người tài xế taxi rất nhanh đã nhìn thấy một chiếc xe màu đen, ông ta cười dùng tiếng anh nói: 'Anh à, chiếc xe màu đen đi theo sau là của anh phải không?'Lãnh Nghị xoay đầu nhìn lại rồi nhàn nhạt nói: 'Phải!', Lâm Y cũng ngoảnh lại nhìn rồi quay đầu lại tiếp tục chiến đấu với bàn tay đang vắt trên vai mình.
180 Chương 180: Ám sát Lãnh Nghị (3)Câu nói "Anh cẩn thận một chút" của cô gái khiến lòng Lãnh Nghị ấm lại, khóe môi hắn không tự chủ được câu lên một nụ cười nhu hòa.