21 Chương 22 Nhớ lại chuyện cũ Tự giễu ngoắc ngoắc khóe miệng, hắn cuối cùng vẫn đưa tay đem đầu của cô vặn đến nơi này để cô tựa vào trên vai hắn như vậy có thể ngủ được thoải mái một chút, khi cô nhẹ phát hương thấm vào chóp mũi, hắn bắt đầu tham lam ngửi hương thơm thuộc về cô, theo cô cùng nhau tiến vào mộng đẹp.
22 Chương 23 : Nhanh mồm nhanh miệng Nghe Trần Thanh Sở nói,cô quay đầu lại nhìn về phía hắn,trong ánh mắt tràn đầy khinh thường, hồi lâu cô bỗng nhiên phốc cười một tiếng,sau đó lôi kéo bàn tay Trần Thanh Sở nhẹ nói.
23 Chương 24 : Lão sư hôn Hắn giận đến đứng lên đi tới trước mặt cô, “Em mới mấy tuổi biết cái gì gọi là yêu?” “Thầy lớn tuổi như vậy,thầy biết cái gì là yêu sao? Nếu như biết vậy xin Lão sư nói em biết!” Cô nhanh mồm nhanh miệng phản kích.
24 Chương 25 : Bách độc xâm thể Trong khoang máy bay người đã đi không còn nhiều lắm,cô không thể nhìn nổi khom lưng nhẹ giọng mở miệng, “Lục tổng? Lục tổng?” Chẳng qua là cô không nghĩ tới cô cẩn thận gọi vài tiếng,hắn không có tỉnh ngược lại làm cô gái bên cạnh thức tỉnh,cô có chút còn buồn ngủ nghiêng đầu thấy mình bị hắn ôm ở trong ngực,nhất thời tức giận đến dường như lấy một tay đẩy hắn ra lớn tiếng chỉ trích, “Lục Chu Việt,anh vô sỉ!” Cô hét câu này hắn dĩ nhiên cũng đi theo tỉnh lại,trên khuôn mặt anh tuấn mang theo mới vừa tỉnh ngủ, Lâm San Ni cảm giác mặt mình thoáng đỏ bừng,cô thừa nhận dáng vẻ này của hắn đối với bất kỳ cô gái nào mà nói cũng là trí mạng hấp dẫn, chỉ trừ giờ phút này cô bé ngồi đối diện trợn mắt nhìn hắn.
25 Chương 26 : Bỏ đá xuống giếng Lúc cô về đến nhà, mẹ của cô Liên Tố đang một mình ở nơi đó rơi lệ, thấy cô trở lại bà ôm cô khóc nước mắt rơi như mưa, “Tiểu Liễm, nếu như ba con lần này thật sự có chuyện,mẹ sợ mẹ sống không nổi nữa.
26 Chương 27 : Nói cho tôi biết Vừa nghĩ tới cuộc sống cha cô sau này phải trong tù,cô trong lúc nhất thời có loại cảm giác trời đất mù mịt,môi run rẩy an ủi Phương Tuệ, “Dì Phương, bọn họ nhất định là nói sai rồi, cha con liêm khiết làm sao tham ô đây?” Phương Tuệ rơi nước mắt lắc đầu, “Vô dụng vô dụng , bọn họ nếu muốn kéo ổng xuống cũng sẽ không nương tay,chẳng qua đối phương cũng quá tàn nhẫn, thật ra thì cha con căn bản không có muốn tranh giành chức vị thị trưởng,ổng chỉ muốn ở hiện tại làm chức Phó thị trưởng sau đó về hưu là được,để cho ổng còn danh dự lui về là được,tại sao còn bỏ đá xuống giếng đưa ổng vào ngục?” Từ nhà họ Hứa đi ra đã là ban đêm,cô nhận được điện thoại mẹ cô,hỏi cô chuyện có tiến triển gì không,cô cố gắng nén xuống nước mắt nói tạm thời không có việc gì,nếu cô nói bây giờ ba xảy ra chuyện mẹ cô nhất định ngất đi.
27 Chương 28 : Rượu có thể giải sầu Land Rover màu xám bạc vững vàng chạy ở trên đường,trong xe một mảnh tĩnh lặng,giữa hai người khó được gió êm sóng lặng tâm bình khí hòa như vậy.
28 Chương 29: Tám năm kháng chiến Hai người ở nơi đó ngồi một lát,đột nhiên có người quen hắn đi đến gần,”Lục tổng,hôm nay cô gái này rất phù hợp,trẻ tuổi ít nói, nhìn vẻ mặt lạnh như băng tựa như một đóa hoa hồng có gai,làm cho người nào có loại vọng động muốn ngắt lấy sẽ bị gai đâm!” Người nọ còn đang xoa cằm nhìn xoi mói Hứa Lưu Liễm,chung quanh mấy người cũng đi theo phụ họa , sắc mặt Lục Chu Việt bỗng dưng chìm xuống, lông mày hắn nhếch lên lướt qua mấy người kia, “Cút!” Những người này ngày thường có lui tới làm ăn với hắn,cũng từng đi uống qua rượu xã giao qua,trong trường hợp này đàn ông trong lúc ngồi cùng một chỗ khó tránh khỏi có mang theo bạn gái,hắn thường chẳng qua là tiện tay gọi,cả đêm xã giao hắn thậm chí không biết cô gái bên cạnh dung mạo ra sao.
29 Chương 30:Có thể giúp đỡ Sau khi đám người tản đi trong phòng rơi vào một mảnh tĩnh mịch, Hứa Lưu Liễm gục ở chỗ đó không có đứng dậy,cô nghe được trong không khí truyền đến tiếng hắn thở hổn hển hắn bởi vì tức giận,mới vừa rồi Trác Thính Phong nói gì cô nghe được, không biết tại sao cô đột nhiên cảm giác trong đầu lấp kín hoảnh sợ,thậm chí vành mắt cũng có chút cảm thấy chát.
30 Chương 31 : Không phải là cô thì không được Ngoài cửa phòng,Trác Thính Phong cầm ly rượu tựa tại nơi đó thở dài một hơi, “Tôi nói cậu tính toán thật nham nhiểm?Cậu không sợ sau này cô biết sẽ hận chết cậu sao?” Có lẽ mọi người nhìn thấy,thậm chí ngay cả Hứa Lưu Liễm cũng cảm thấy, hắn ngẫu nhiên xuất hiện ở thời điểm gặp phải khó khăn,giúp cô vượt qua cửa ải khó này,cho dù hắn ra tay giúp đỡ là có điều kiện.
31 Chương 32 :Giống như mới gặp gỡ Ngày đó hắn đến trường học thăm Trác Thính Phong ,Trác Thính Phong khi đó mới vừa bị cha hắn từ Mĩ Quốc triệu về đảm nhận chức vụ trường học,mỗi ngày bị cha quản lý cả người vô cùng buồn bực,trong lòng cực không thăng bằng đối với lúc bọn họ thoải mái ở Mĩ thật là tốt nên lần lượt điện thoại pháo oanh,hắn chịu không được hình dáng đáng thương về nước,vừa lúc trong công ty cũng có chuyện phải xử lý.
32 Chương 33 : Ở lại nhậm chúc Lúc đó Trác Thính Phong đang nửa ngồi trên bàn làm việc lộng lẫy,nghe xong câu này của hắn rầm một tiếng liền từ trên bàn nhảy xuống vọt tới bên cửa sổ nhìn, nhưng chỉ thấy được hai bóng lưng bóng lưng thướt tha một hồng một đen.
33 Chương 34 : Phải gả cho anh Hứa Lưu Liễm sau khi say rượu tỉnh lại đã sáng sớm ngàyhôm sau,cô chỉ cảm thấy đầu đau như muốn vỡ tung,ôm đầu trên giường lớn đau khổ trở mình, tầm mắt chạm đến đèn bàn nhỏ tinh sảo xinh đẹp đầu giường,nhất thời toàn thân cứng đờ.
34 Chương 35 : Vẫn ở đây Hiện tại thử nghĩ xem,người cố ý hãm hại cha nhất định là Lục Phương Đình,cô đã sớm nghe nói Lục Phương Đình mơ ước thật lâu vị trí thị trưởng,thế mà cô còn ngu ngốc lên xe hắn,còn ngu ngốc hi vọng hắn có thể giúp cô,thực tế là cha con bọn họ liên thủ trò chơi này.
35 Chương 36: Giam cầm Nhưng cô nhớ tới những chuyện cũ,nhớ tới hắn từng làm chuyện không chừa thủ đoạn nào cô bỗng nhiên cười, “Tôi thà rằng bị người Quách gia hành hạ chết, cũng không nguyện giống như bây giờ nằm dưới thân anh!” Những lời này quá đả thương người,thế nên người ngay cả từ trước đến giờ không lộ vui buồn,từ trước đến giờ dung túng cô cố tình gây sự hắn cũng hoàn toàn nổi giận,ngón tay có lực nắm chặt cằm cô, “Hứa Lưu Liễm,em muốn chết cũng không dễ dàng vậy,anh muốn để em nếm thử, cái gì gọi là sống không bằng chết! Không phải nói anh hèn hạ sao? Không phải nói anh vô sỉ sao? Anh hiện tại liền hèn hạ vô sỉ để em xem!” Hắn nói xong đưa tay kéo áo T-shirt trên người cô ra,bàn tay to thô lỗ đặt lên một vật trên người cô, không chút kiêng kỵ vuốt ve,cô thoáng cái hét lên oán hận mắng hắn, “Buông buông ——anh là người hèn hạ vô sỉ !” Nhưng cô giãy dụa la lên mắng căn bản vô dụng, hắn lực đạo mạnh mẻ làm cho cô một chút cũng không thể động đậy, thậm chí môi còn bị môi hắn ngăn lại một chút thanh âm cũng không phát ra được,vào thời điểm cô bị hắn hôn hít dầy đặc không thở nổi,cô nghĩ đến mình bị hắn trù tính bồi cả hôn nhân, nước mắt thoáng chảy xuống.
36 Chương 37 : Cái gọi là theo đuổi Cảnh thật tàn nhẫn hiện ra trước mắt,lòng thoáng cái trống rỗng,nước mắt cũng thoáng cái giữ lại, hiện tại cô muốn khóc cũng không khóc nổi,chỉ có bàn tay kịch liệt run rẩy nắm phần văn kiện kia ,còn có gương mặt trắng bệch không có một chút máu.
37 Chương 38 :Ngài cho không được Chẳng qua trong câu nói hắn lộ ý muốn cô dựa vào hắn,điều này làm cho cô cảm thấy vô cùng căm ghét, nếu như không phải ban đầu hắn chia rẻ cô và Trần Thanh Sở,cô cần gì rơi vào tình cảnh như hiện tại? Lấy Trần Thanh Sở,dựa vào thực lực của hắn hiện tại cũng đủ để cho cô có cuộc sống giàu có.
38 Chương 39 : Con không yêu hắn Bằng tâm mà nói bà đối với người đàn ông Lục Chu Việt này rất hài lòng. Lúc con bà học trung học đệ nhị cấp bà đã nhìn thấu hắn có ý với con bé,khi đó bà đối với hành động hắn cho là quá hoài nghi, nhưng sáu năm qua đi,hắn như cũ đối với Tiểu Liễm vẫn thắm thiết,còn che chở như thế, làm một người mẹ bà còn có lý do gì bài xích hắn đây? Huống chi người đàn ông này ưu tú đủ mọi mặt! Hứa Lưu Liễm nhìn ra trong mắt đối mẹ với người đàn ông kia có chút ít tán thành, rũ mắt xuống ảm nhiên mở miệng, “Mẹ, nhưng mà con không yêu hắn, nếu như không phải là vì cứu cha.
39 Chương 40 : Muốn nhảy xe Hứa Lưu Liễm cơ hồ không hề nghĩ ngợi liền mở miệng cự tuyệt, “Không cần làm phiền,tôi tự mình về được!” Lúc sáng sớm hắn nói chuyện cô phải gả cho hắn,cô tạm thời vẫn không thể bình tĩnh đối diện hắn,nghĩ tới giữa hai người sắp trở thành quan hệ kia cô liền sợ,đến giờ vẫn hoàn toàn không thể tiếp nhận mối quan hệ đó.
40 Chương 41: Thật không chạy Lục Chu Việt nhìn thoáng qua bóng lưng cô hoảng hốt thoát đi, cuối cùng bỏ qua ý định lên đó với cô đón điện thoại reo lên,hắn cũng không muốn ép cô quá nhanh, chẳng qua những lời ở phòng bệnh cô nói với Liên Tố để cho hắn có chút thiếu kiên nhẫn.