21 -…… -Hay. . anh đã nghe thấy rồi Lúc này Khôi Thần mới quay sang nó, khuôn mặt ngạc nhiên rồi nhanh chóng chuyển sang tức giận -Vậy chuyện đó có thật -Không sai -Tại sao? -Một chút kích thích để anh nhận ra tình cảm của mình nhanh hơn -Cô… -Anh muốn chữi mắng gì cũng được, chuyện tôi làm tôi chịu -… -Thật đáng tiếc vì kế hoạch thất bại rồi, mục đích của tôi chẳng đạt được Nhìn An Hiểu Thuyên ngồi thở dài, Khôi Thần càng thấy giận, hắn đứng bật dậy khiến nó hết hồn, rồi tự nhiên hắn nắm lấy tay nó, lôi ra sàn nhảy -Làm …làm gì vậy?? Vừa lôi nó đi theo nhạc Thần vừa nói -Có rốt cuộc là não bị đứt mất dây thần kinh nào mà bày ra cái trò này -….
22 CHAP 22 – NHỮNG BÍ MẬT -Chạy nhanh lên Tiết trời thu mát mẻ dễ chịu, những cơn gió lạnh thổi tung vài chiếc lá vàng rơi rụng dưới sân, hất tung cả mái tóc đuôi gà cột cao của cô gái đang đỏ bừng mặt vì vừa lấy hết hơi ra thổi vào còi.
23 CHAP 23 – CHIẾN DỊCH TỎ TÌNH -Wey chiều nay đi đánh bóng không? Jin đập lên vai Khôi Thần cười toe toét -Bận -Bận gì? -Ở nhà -Làm gì? -Ăn cơm Jin xem tý lộn ngược họng ra sau, cậu có nghe nhầm không đây, Dương Khôi Thần mà lại bận ở nhà ăn cơm sao.
24 CHAP 24 – TRIỆU CHỨNG THỨ HAI Khi Thuyên vừa ngã xuống, Hắc Bảo từ trong góc vườn đã chạy tới, sủa ầm ĩ, đồng thời liên tục liếm vào mặt nó. Tiếng sủa vang vọng gây chú ý cho những người sống gần đó, và nhờ thế nên An Hiểu Thuyên đã được đưa đi cấp cứu -Cô ấy đâu rồi? Dương Khôi Thần căng thẳng túm lấy người hàng xóm đã báo tin cho hắn, người đó chỉ vào một phòng bệnh, hắn tức tốc lao vào, nhưng nhanh chóng bị một bác sĩ cản lại -Tôi là người nhà cô ấy -Người nhà? Vị bác sĩ đẩy gọng kính, hỏi lại với vẻ nghi hoặc, Khôi Thần đưa ngón tay đeo nhẫn lên -Cô ấy là vợ tôi Bác sĩ Văn gật đầu, ôn tồn nói -Bệnh nhân chỉ bị ngất xỉu vì kiệt sức.
25 CHAP 25 – ĐÊM TRONG BỆNH VIỆN - Làm một nhóc đi An Hiểu Thuyên thản nhiên lặp lại, Khôi Thần lùi vài bước -Cô có tỉnh táo không? -Rất tỉnh -Đi -Đi? Đi đâu?? -Khám -Đầu óc tôi rất bình thường, tôi muốn có con, muốn có con Thuyên giãy dụa hét lên, hắn nhăn mặt bịt tai lại, rồi mở cửa phòng đi ra ngoài luôn -Ơ tên khốn đó đâu rồi Đến khi Thuyên nhận ra thì đã chẳng thấy Thần đâu rồi, nó bực bội đấm vào gối -Anh nghĩ tôi muốn có con là vì ai chứ, vì ai chứ hả Thực ra trong lòng An Hiểu Thuyên đã tính toán hết, có con để sau này khi nó chết rồi hắn không thể tái hôn được, đứa con sẽ thay nó hành hạ hắn tiếp Cạch Tiếng mở cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của nó, ngước nhìn thì thấy gã chồng đứng ngay cửa, tay giơ giơ đĩa phim ma cùng với nụ cười ma mãnh Dù rất sợ ma nhưng Hiểu Thuyên là fan của thể loại kinh dị, và sau khi xem phim xong nó đều quên hết mọi muộn phiền, trở nên rất yêu đời, đó cũng là lý do Thần đi mua đĩa Bộ phim kết thúc sau 120 phút tràn đầy hoảng sợ của Hiểu Thuyên.
26 CHAP 26 – KHỞI ĐẦU CỦA NỖI ĐAU Vừa đặt chân vào nhà An Hiểu Thuyên đã thích thú la hét ầm ĩ, nó nằm phịch xuống chiếc ghế sopha mềm mại -Trong nhà có xảy ra chuyện gì không?? Mới nhập viện có vài ngày mà Thuyên nhớ nhà biết bao.
27 CHAP 27 – ĐẾM NGƯỢC - Này Joe, sao dạo này sắc mặt kém quá vậy?? Dương Khôi Thần đặt cốc cà phê xuống, nhéo nhéo đôi má bầu bĩnh của vợ. Hiểu Thuyên không đáp, nằm dài xuống ghế sopha.
28 CHAP 28 – Ý NGHĨA CỦA CUỘC SỐNG Đã chính thức bước vào đông, ngoài trời đã lất phất vài bông tuyết rơi. Tất cả các trường đều bắt đầu kì nghỉ đông, đương nhiên bộ phận vui mừng nhất chính là học sinh - Woh tuyết rơi đầy sân rồi này - Thích như vậy thì lấy xẻng ra xúc tuyết đi - Tại sao bắt em dọn, anh có phải đàn ông không vậy? - Hôm qua là ai nói nam nữ bình đẳng rồi bắt tôi lau nhà rửa chén giặt quần áo hả???? Dương Khôi Thần nheo mắt nhìn An Hiểu Thuyên, nó bĩu môi, lầm bầm gì đó rồi bỏ lên lầu.
29 CHAP 29 – TRỐN TÌM Bốp - Sao đánh mạnh quá vậy - Thua thì chịu đi Dương Khôi Thần lè lưỡi trước cái lườm của Hiểu Thuyên. Quả thật bốn bức tường trong bệnh viện rất dễ khiến người ta phát điên, điển hình là hai anh chị này đây, từ sáng sớm đã rủ nhau chơi oẳn tù tì ăn tát, bây giờ là gần trưa, mặt An Hiểu Thuyên như sắp sưng vù đến nơi, còn Khôi Thần thì nhăn răng ra cười thích thú Và tụi nó sẽ tiếp tục sát phạt nhau như vậy nếu “quý nhân” không ghé thăm Cốc cốc Cửa mở, khuôn mặt vô cùng tươi tỉnh của Jin hiện ra, nhưng cậu vẫn ngần ngừ không vào - Cho hỏi…có ấy ở đây không?? Jin hỏi giọng ngọt sớt, ngay lập tức, Khôi Thần và Hiểu Thuyên đồng thanh - Có Lúc này Jin mới bật ra tiếng cười sảng khoái, nhịp chân sáo bước vào phòng, mặt hớn hở như mùa xuân, việc không có Hắc Bảo ở gần khiến cậu vô cùng sung sướng vì được đâm chọt thoải mái mà không sợ bị chó rượt giữa chừng - Có cháo gà đây Lúc này mới để ý Gim cũng đến, Hiểu Thuyên đang ngán ngẩm những câu nói nhảm của Jin ngay lập tức vui sướng ra mặt, nhưng nó mừng vì nồi cháo chứ chẳng phài vì cô bạn thân đến thăm, cũng chẳng có gì lạ - Sao hai người đến đây được???? Thuyên vừa húp cháo sột soạt vừa hỏi, Jin giơ giơ chùm chìa khóa - Xe đi trên tuyết - Chà xe anh chịu được bão tuyết luôn à??? Thuyên múp chén thứ hai, ngờ hoặc nhìn Jin, cậu cười cười, đáp tỉnh queo - Hơ hơ…không, 1/3 đoạn đường là bọn này đi bộ đến - 2 người cũng rãnh rỗi thật đấy, thời tiết như vậy thì ngồi yên ở nhà không phải sung sướng hơn sao - Vậy mới nói, có phải bọn anh vĩ đại quá không, không quản trời bão đến đưa cho em nồi cháo gà nóng hổi ngon lành - Phải rồi, tôi muôn vàn đội ơn An Hiểu Thuyên bỏ chén thứ 3 xuống, bĩu môi, nó thừa biết vì Jin buồn chán không ai để chọc ghẹo, lại moi được tin Bảo Bảo được đi ra nước ngoài chơi với mama Dương nên mới cố tình đến đây gây sự - Chà ở đây buồn chán quá, chúng ta bày trò gì chơi đi Jin xoa xoa cằm đề nghị, lần đầu tiên Thuyên hò reo lên đồng tình với cậu, 2 người kia cũng chẳng còn cách nào khác - 5, 10, 15, 20,…… An Hiểu Thuyên ghét trò oẳn tù xì, cái trò cân đong may rủi này không hợp với nó tí nào.
30 CHAP 30 – LỜI THÚ TỘI Sau hai ba ngày thì rốt cuộc bão cũng tan. An Hiểu Thuyên nhanh chóng lôi chồng đi làm thủ tục xuất viện - Ừm…rẽ trái chỗ ngã tư.
31 CHAP 31 – ĐÊM GIÁNG SINH - Làm gì vậy? Dương Khôi Thần đặt dĩa bánh mì ốp la xuống, vừa với tay lấy chai tương vừa hỏi Hiểu Thuyên. Nó hơi giật mình, rồi ậm ừ cầm muỗng lên ăn - Thế nào? Khôi Thần nheo mắt nhìn vợ, Thuyên một chút cảm xúc cũng chẳng có, chỉ nhẹ lắc đầu, rồi nó tọng hết tất cả vào miệng và bước ra xem ti vi - Có chuyện gì vậy? Khôi Thần từ đằng sau phóng lên ghế, ngồi xuống bên cạnh Thuyên, lo lắng hỏi - Không gì? - Em bệnh sao? An Hiểu Thuyên gạt mạnh tay hắn ra, bực tức nói - Đã nói là không sao Nó toan bước lên lầu thì Thần nắm chặt tay nó kéo lại - Em tưởng anh tin sao? Nói rõ ràng đi - Bây giờ tôi rất nhức đầu anh đừng làm phiền tôi nữa Hiểu Thuyên không nén được hét lên, vùng mạnh tay ra, chạy thật nhanh lên lầu và đóng rầm cửa lại.
32 CHAP 32. 1 – SINH NHẬT TUỔI 17 Bầu trời sáng nay có được chút nắng, những giọt nắng hiếm hoi của mùa đông, hiếm hoi như việc An Hiểu Thuyên thức dậy từ rất sớm vậy.
33 An Hiểu Thuyên tựa hẳn vào cánh cửa, chân như mất hết sức lực, cố gắng lắm nó mới không khụy ngã. Bác sĩ Văn bước đến bên Thuyên, lặng lẽ nắm lấy tay nó, cho đến tận khi Hiểu Thuyên bước ra cửa, ông mới cất tiếng - Tiểu Thuyên, ta chờ quyết định của con Thuyên hơi ngoái nhìn ông, sắc mặt nặng nề, hàng mi khẽ rung như thay cho câu trả lời yếu ớt.
34 An Hiểu Thuyên thở phào, xoa tay hài lòng nhìn bữa ăn trên bàn - Thành công rồi Thuyên búng tay rồi chạy xồng xộc ra ngoài, lúc nãy Dương Khôi Thần đang ngồi trên sopha xem tivi giờ lại chẳng thấy đâu.
35 An Hiểu Thuyên khoác tay ba, đầu dựa vào vai ông, nũng nịu vài câu rồi đưa tay ra mở cổng. Ông An gật gật đầu, tay vỗ vỗ vào tay Thuyên, giống như lúc ông dắt tay nó vào nhà thờ vậy.
36 Tuyết đã tan, mưa đã tạnh, gió mát rượi phả vào hồn người mang theo mùi cỏ mới. An Hiểu Thuyên hít một hơi thật sâu cho không khí tinh sương căng tràn lá phổi, cảm thấy người tràn trề sức sống Chào buổi sáng Dương Khôi Thần khẽ vuốt tóc Thuyên và đặt lên trán nó một nụ hôn Hôm qua hai đứa nó đã quyết định chạy ra khu cắm trại từ lúc mặt trời chưa mở mắt, nhưng khi đến nơi thì An Hiểu Thuyên đã lăn khì ra ngủ, cho đến khi mắt trời hé mắt tỉnh dậy thì nó mới lười biếng cựa người trong bờ vai ấm áp của chồng ngáp lên ngáp xuống Hiểu Thuyên nhìn chồng mỉm cười Nếu mỗi sáng thức dậy đều được như thế này thì tuyệt Ừ được, trả tiền công đi Khôi Thần hất mặt kiêu ngạo, Thuyên bật cười Ok, sẽ trả thêm tiền luôn nếu đổi ngược lại một chút Đổi ngược gì? Ở bên cạnh em trước khi em ngủ Nụ cười trên môi Thần chưa kịp xuất hiện đã vụt tắt, không khí bỗng trở nên nặng nề, Hiểu Thuyên phì cười, nó đưa tay lên nhéo má hắn Đùa thôi Mùa đông như vẫn chưa chịu buông tha nơi này, từng cơn gió đều mang hơi lành lạnh, thời tiết như thế lại khiến An Hiểu Thuyên nảy ra những ý tưởng điên rồ Nướng kẹo dẻo Đây là một hoạt động rất thường thấy trong các buổi tụ tập ngoài trời, nhưng chẳng mấy ai lại đi làm vào buổi sáng cả Chuyện này cũng bình thường mà có cần phải nhăn nhó thế không? Hiểu Thuyên vừa mải mê nướng kẹo dẻo vừa nói với Khôi Thần đang ngồi nhíu mày nhìn nó Điều không bình thường là chẳng ai nướng kẹo dẻo loại hình thú màu mè như vậy hết cô nương Thì có sao, đều là kẹo dẻo thôi.
37 Xin lỗi. . . Vị bác sĩ còn nói gì nữa, nhưng âm sắc nặng như đá đè khiến Dương Khôi Thần không còn nghe rõ, chỉ thấy ông chậm rãi lắc đầu. Tất cả mọi người đều bàng hoàng đau đớn, Gim gục đầu vào vai Jin, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tái nhợt.
38 Chap này có thể thay đổi xưng hô tý nha cả nhà Lại một màu trắng. Dương Khôi Thần đưa tay lên xoa xoa lớp băng trắng toát trên đầu. Vết thương do tai nạn khá nặng nhưng thật không may, trí nhớ của hắn không bị tổn thương, thậm chí lại còn nhớ rất rõ.
39 Hôm nay sắc mặt Won lại không tốt, chẳng là cậu tìm mãi mà chẳng thấy cái đám hôm trước đã giấu sách của cậu đâu, lần trước mặt dù đã cho chúng một trận rồi nhưng vẫn chứng nào tật nấy, lần này nhất định Won không bỏ qua dễ dàng nữa Rầm - Lại nữa Gim ngao ngán nhìn Won vừa đập mạnh hộp sữa xuống bàn, nhỏ phải công nhận số thằng nhóc này gắn liền với bọn bắt nạt, mặc dù bây giờ đã biết đánh lại nhưng vẫn luôn bị đem ra làm trò đùa.
40 Hạ Thiên Di nhanh chóng nhận lấy xấp hồ sơ từ tay người bảo vệ, không khó để điều tra được lý lịch của Dương Khôi Thần trong vài giờ đồng hồ. Mặc dù thấy rất có lỗi vì ngày đầu tiên đi học đã cúp tiết vào nằm trong phòng y tế nhưng sự tò mò của Hạ Thiên Di về hắn không thể nào khiến cô tập trung học được Dương Khôi Thần hiện đang học đại học năm nhất của trường M, chuyên ngành quảng trị kinh doanh, tương lai sẽ là người thừa kế tập đoàn của gia đình.