21 Chương 39 Ngày thứ hai của tôi ở trong núi trôi qua chậm rãi, liền mạch. Điều duy nhất phân biệt ngày hôm trước với ngày hôm sau là thời tiết. Nếu thời tiết vẫn thế, tôi ắt sẽ mất hết khái niệm về các ngày nối tiếp nhau.
22 Chương 41Lần này vào trong rừng, tôi tự trang bị ình tất cả những gì có thể cần đến: la bàn, dao, bi-đông, một số lương thực phòng khi bất trắc, găng tay lao động, một bình xịt sơn vàng và chiếc rìu trước đây tôi đã dùng.
23 Chương 43Trút hết hành trang, giờ tôi có thể nhẹ bước dấn sâu thêm vào rừng. Tôi tập trung hoàn toàn vào việc tiến lên phía trước. Không cần phải đánh dấu cây nữa.
24 Chương 45 Như đã báo trước, từ " trở đi, đường rất khó đi. Thực tế, nó không còn là một con đường nữa. Càng vào sâu, rừng càng rậm, càng đồ sộ. Những quãng dốc càng dựng đứng và mặt đất càng chi chít những bụi cây thấp.
25 Chương 47 Tôi thức dậy ngay sau rạng đông, đun nước, pha trà. Tôi ngồi xuống cạnh cửa sổ để nhìn xem có gì diễn ra bên ngoài. Tất cả đều lặng tờ, không thấy dấu hiệu gì là có người ngoài phố.
26 Chương 49 Ngay sau chín giờ sáng hôm sau, tôi nghe thấy tiếng xe hơi tới gần và bước ra ngoài. Đó là một chiếc xe tải nhỏ Datsun 4X4, loại bánh lớn, thùng xe kích cao.