21 - Cô bảo ai là phường mạt hạng?
- Không bảo mi, chẳng lẽ lại bảo ta sao?
- Đó là tự cô nói đó, không phải ta.
Chiến Vân trừng mắt nhìn, ả nha đầu này nhan sắc cũng không đến nỗi nào, vậy mà miệng lưỡi chua ngoa tựa hàng tôm hàng cá, lại còn có một nốt ruồi nhỏ trên mi mắt nữa.
22 Bị lâm nạn tại đây hôm nay có tới gần năm chục người, trong đó đa số đều là những người có địa vị trong võ lâm, ngoài chưởng môn nhân phái Nga Mi Diêu Trần sư thái và “Tứ Xuyên Vô Song” Luyện Thừa Không là nổi bật nhất ra, còn có Bạch Kính Minh chưởng môn Tâm Công Môn, Khổng Do chưởng môn Kình Nghê Bang, Trần Chủy phó bang chủ Không Môn phái, Giang Tây "Mãnh Sư" Lôi Tích – Giáo chủ Thiên Nhẫn Giáo….
23 Không biết.
Diêu Ngọc Anh lắc đầu. Chiến Vân lúc này mới sực nhớ ra, ngay từ khi còn ở trong hầm giam kia đã không thấy Kim Tuệ rồi. Hắn sờ sờ cái điện thoại trong túi, khẽ thở dài.
24 Thật không tin nổi, ngoài "Gian Khách", võ lâm trung nguyên còn cao thủ bực này? Chẳng lẽ vẫn lại là tên chưởng môn nhân Tâm Công Môn kia?
- Điều này rất khó nói.
25 Huynh. . .
Kim Tuệ nhất thời không biết chống chế ra sao, chỉ đành bặm môi.
- Có phải huynh nói người con gái mà muội đã. . . giả giọng đó không?
Chính lúc bầu không khí đang căng thẳng thì "Tiểu Vân" bỗng dưng lên tiếng.
26 Thật sao? Ngay cả y cũng tới?
Diêu Ngọc Anh nghe vậy thì đặt chén trà xuống hỏi, nét mặt ánh lên vẻ quan tâm. Âu Dương Đơn nào bỏ qua cơ hội làm vui lòng người đẹp, vội vàng diễn giải cả một tràng dài.
27 Mấy người Luyện Thừa Không cũng rất nhanh nhận ra người kia là ông lão đầu quấn khăn mặc bộ đồ bạc màu gặp trong quán trà nọ.
- Đã chung đường, chi bằng ta mời vị tiền bối kia cùng đi.
28 “Da trắng vỗ bì bạch?”
Đám văn sĩ mới đầu còn tỏ vẻ khinh thị, song sau khi nghe vế đối của Chiến Vân thì đều lần lượt ngậm hột thị.
Một nữ đệ tử Nga Mi phái cả cười muốn đối, song còn chưa mở miệng thì đã bị Lạc Thúy Thúy ngăn lại.
29 Hôm nay, là hội hoa đăng.
Khách điếm, nơi nghỉ chân của hai ông cháu Luyện Thừa Không và Kim Tuệ…
- Thật là. . không ngờ Mật Tông lại dám hành động mạo hiểm như vậy.
30 Triệu Phi Tôn kêu lên một tiếng hãi hùng, đang định xông lên cứu sư phụ mình thì nghe nghe bộp một tiếng, tả chưởng của Thiết chân nhân giơ cao đánh trúng ngay đỉnh đầu nhà sư kia.
31 Ý tứ của gã mặt trắng kia đã quá rõ ràng. Võ Đang nếu thần phục thành chi nhánh của Mật Tông, vậy thì cũng được hưởng tí sái vinh dự.
Đối với mọi bang phái dù lớn dù nhỏ, đó quả là một sự nhục nhã vô cùng lớn.
32 Bảo bối, đi ngàn dặm xa cuối cùng cũng tìm được em! hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, xin được tặng em bó hoa này!
Chiến Vân mặt bôi phấn như quan công, tay cầm bó hoa lớn nhe răng cười rạng rỡ nhìn “bảo bối”, lúc này còn đang “đứng hình” há hốc miệng nhìn gã.
33 - Ta hỏi một câu này, trên ngực phải của nàng từ nhỏ có phải đã có một vết bầm hình trăng lưỡi liềm đan vào nhau, có đúng không?
Chiêu Yến theo thói quen che ngực, mặt đỏ rần.
34 Lúc này, ở bên dưới khán đài không ngừng vang lên tiếng xỉ vả kêu gào đòi Chiến Vân lui xuống nhường chỗ cho Triệu chân nhân. Nhưng đều bị hắn bỏ ngoài tai.
35 Đó là một cô gái khá trẻ, tuổi tầm đôi mươi, gương mặt trái xoan, má lúm đồng tiền, cặp mắt sáng rất có sức sống song lại có phần hung mãnh, hàng lông mi dài uốn hơi cong khiến cho khuôn mặt có mấy phần dữ tợn.
36 Kết quả trận so tài ngày hôm nay, tới giờ đã có thể thấy rõ như ban ngày. Đã không còn ai ở đây có tự tin đối đầu với "Bất Nam Bất Nữ" cả.
- Mọi người ở đây có thể làm chứng, ai cũng đã thấy rõ: mặc dù trận tỷ thí này về cuối có hơi lộn xộn, thế nhưng chiến thắng cuối cùng không thể nghi ngờ đã thuộc về Mật Tông chúng tôi.
37 Con người ta sống ngày hôm nay chưa biết ngày mai sẽ xảy ra điều gì. Âu cũng là. . cuộc sống mà.
"Gian phòng thật lớn a. "
Chiến Vân thức dậy sau giấc ngủ sâu, ngẩng đầu nhìn lên, đập vào mắt hắn là trần nhà ( tất nhiên rồi).