21 Chương 21 Yêu khiến con người ta trở nên ngốc nghếch. Thư không thể không thừa nhận điều đó, nhất là từ sau khi thành một cặp với Phong. Nói về Phong, gã giống như một tên ngố tàu cả người bị vây lấy bởi một màu hồng phơi phới.
22 Chương 22: Chương Cuối Bình Minh đã lên cao, phố xá đã bắt đầu tấp nập. Người đi qua lại đông đúc khắp các con đường lớn, xe cộ qua lại như mắc cửi. Hơi thở của ngày mới đã len lỏi qua từng ngóc nghách trong thành phố.
23 Chương 23: Ngoại truyện 1 – Vũ Thu Minh: ” Cậu là bạn tôi”. ” Tôi không thích mấy cái đồ tạp nham này! Cút chỗ khác! “” Bà tự mình mặc đi! Mà không con bệnh hoạn như bà có mặc đen xì xì mới hợp gu nhất! “Tôi vẫn không thể quên được ngày đó, cậu đã tức giận và văng hết những món đồ mà tôi đã mất mấy tháng trời để kiên nhẫn học qua từng đường may vụng về.
24 Chương 24: Ngoại truyện 2: Bùi Đức Duy ” Duy, em xin lỗi… “Ánh mắt em mang đầy vẻ bất đắc dĩ, vẻ mặt ảo não không dám đối thẳng với tôi, nhưng lại dám dùng lời nói của em làm tổn thương tôi.
25 Chương 25: Ngoại truyện 3 – Nguyễn Minh Thư: ” Cậu bạn nhà bên. Năm tôi tám tuổi, đó là lần đầu tiên tôi gặp Phong. Tôi nhớ ngày đó tôi vẫn thường tò mò ngó sang ngôi nhà lớn được xây dựng khang trang ngay kế bên.