21 Sáng sớm hôm sau, Sở Uyên vừa rời giường đã thấy Tứ Hỉ công công đưa tới điểm tâm sáng nóng hôi hổi, nói là Tây Nam Vương tự mình mua, đều là những món thanh đạm.
22
Trong Ngô Gia Xa Hành kẻ đến người đi, xem hàng hóa a, hỏi giá cả a, tới góp vui a, nhìn chung làm ăn buôn bán đúng là rực rỡ náo nhiệt.
Sở Uyên đứng ở phố đối diện nhìn bảng hiệu đằng xa, vừa định đi vào thì bị Đoạn Bạch Nguyệt ngăn cản, vì vậy khó hiểu hỏi: ” Có việc gì sao?”
“Nếu đã dịch dung thành tiểu thương thì đương nhiên cũng phải học cả phong thái khí độ nữa.
23 Không thể không nói, nội công tâm pháp Nam Ma tà đưa tới tuy nhìn qua vô cùng hoang đường nhưng cũng có chút tác dụng. Sau khi luyện xong, Đoạn Bạch Nguyệt thấy toàn thân đều nhẹ nhàng khoan khoái, ngay cả nội lực cũng vững vàng hơn trước nhiều.
24 ” Coi như để bọn họ tạm thời bảo quản. ” Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Nếu ngươi muốn, ta cướp lại là được. ”
“Sao có thể gọi là cướp được?” Sở Uyên lắc đầu: ” Mệnh quan triều đình tham ô làm trái pháp luật, tất cả những thứ mà hắn cướp được vốn đã nên được nhập vào quốc khố.
25 Đêm khuya vắng vẻ, Đoạn Bạch Nguyệt gác chân nằm trên giường, ngẩn người nhìn chăm chú vào đỉnh giường.
Bên cạnh cái gối có một con nhện cực lớn đang nằm, vô tội, rất vô tội, cực kì vô tội.
26 Thải Điền vội vã chạy tới nơi thì nhà gỗ đã bị đốt cháy hầu như chẳng còn sót lại thứ gì. Nếu Mộc Si Lão Nhân không chạy trốn thì chỉ sợ ngay cả hài cốt cũng cháy sạch không còn một mẩu xương.
27 Đào Nhân Đức nghe vậy càng thêm chán ghét: ” Loại náo nhiệt này mà cũng muốn tham gia, chẳng lẽ ngươi muốn lên đài so với hắn xem ai đẹp hơn ư?”
“Nhàn lai vô sự mà, ra ngoài tụ tập một chút cũng tốt hơn ở trong phủ để rồi cảm thấy bức bối trong lòng.
28 Khi hai người chạy tới lôi đài thì rối loạn cũng đã lắng xuống, Trại Phan An vẫn khép hờ hai mắt ngồi trên đài như lão tăng nhập định, chờ người tiếp theo lên giải cục, tựa như vừa rồi chưa từng phát sinh chuyện gì.
29 Túng có thiên cổ, hoành có bát hoang. Trong nhiều loại binh thư, Bát Hoang trận này được truyền bá quá đỗi thần kỳ, nhưng lại không có người nào nghiên cứu ra được chỗ tinh diệu của trận pháp.
30
(Tử Thiềm Thừ: chính là Bé Cóc Tía – cục cưng của Đoạn Dao. Đúng là người của Tây Nam Phủ, ca ca thì cưng nhện, đệ đệ thì cưng cóc =. =)
Tẩm điện rất lớn nhưng vì bên trong không có nhiều thứ quý giá nên nhìn hơi trống trải.
31 Nếu đã không bị mời đi thì tất nhiên là phải lưu lại rồi.
Khóe miệng Đoạn Bạch Nguyệt cong cong, vui vẻ đuổi theo.
Bên trong điện Ôn Tuyền rất trống trải, Tứ Hỉ công công đã tới trước giải tán cung nữ nội thị nên lúc hai người tới nơi thì xung quanh chỉ còn tiếng mưa tí tách rơi xuống.
32 Khó khăn lắm mới đuổi được Kim Thái đi, Sở Uyên về tới tẩm cung đã thấy đầu đau như muốn nứt ra.
Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Người ngoài mơ ước thì cứ việc mơ ước, dù sao cũng không cướp đi được.
33 Trong điện rất an tĩnh.
Tứ Hỉ công công vốn đang muốn hỏi hai người xem có muốn truyền thiện hay không, cho nên mới len lén nhìn qua khe cửa một chút, sau đó hoảng hốt xoay người lại, coi như không nhìn thấy bất cứ cái gì.
34
” Vô luận như thế nào, bảy ngày sau ta đều phải thấy được Thiên Hồi Hoàn. ” Trại Phan An nói chắc như đinh đóng cột, không chừa lại bất cứ cơ hội thương lượng nào.
35 ” Chỉ đi theo tìm hiểu nguồn gốc mà thôi. ” Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Chưa chắc sẽ phải lộ diện giao tranh với hắn. ”
” Đơn giản chỉ là vì Đốt Tinh. ” Sở Uyên lắc đầu: ” Nếu ngươi cứ chấp niệm về nó như vậy thì cứ ném đi, trẫm không cần.
36 ” Hiện tại vẫn chưa quen, chờ tới tương lai ở chung lâu ngày rồi ngươi sẽ biết, sư phụ thật sự là một người thích xen vào chuyện của người khác. ” Đoạn Bạch Nguyệt tiếp tục nói: ” Võ công của hắn cao đến tà môn, gần đây lại rãnh rỗi mốc meo nên mới muốn tới Ngọc Quan xem náo nhiệt thôi.
37 Thấy sắc mặt của Sở Uyên như vậy, dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng Đoạn Bạch Nguyệt vẫn biết hắn đã nghe được gì đó bất thường rồi, vì vậy chủ động hỏi: “Quan phủ có từng nói gì về lai lịch của đám hắc y nhân kia không?”
“Lai lịch?” Đồ Bất Giới suy nghĩ một lúc: ” Chuyện này thì ta không rõ ràng lắm, ta cũng chỉ lấy tin tức từ Phi Loan Lâu thôi.
38 Đốt Tinh rời khỏi người Đồ Bất Giới thì vầng sáng cũng từ từ mờ đi, không lâu lắm đã khôi phục dáng vẻ ảm đạm ám trầm như trước.
Đoạn Bạch Nguyệt nắm chặt nó trong lòng bàn tay, một mình nằm trên giường ngẩn người, nhìn chằm chằm vào đỉnh giường hoàn toàn không có cảm giác buồn ngủ.
39 Đối với đáp án này, Cảnh Lưu Thiên ngược lại có chút ngoài ý muốn, cười nói: ” Trước kia chỉ được nghe qua tin đồn, không ngờ Tây Nam Vương thật sự là một người hữu tình a.
40 ” Hơn mười năm trước tộc nhân của đảo Triều Nhai đã từng đến hoàng cung một chuyến. ” Đoạn Bạch Nguyệt nói: ” Cảnh Lâu chủ có biết là vì chuyện gì không?”
Cảnh Lưu Thiên lắc đầu: ” Nguyện nghe rõ ràng.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 96