41 Chương 41.
Bạch Diệc Trạch tay ôm lấy hộp cơm lúc tối mang cho Tôn Uy, tay thì mở ra cửa bên ghế phụ rồi vào ngồi vào trong xe, nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ.
42 Chương 42.
Bạch Tiểu Cửu nhìn tư thế đang làm cơm của Sở Mặc, tinh thần bắt đầu tỉnh táo trở lại chứ không tiếp tục giả chết nằm ở trên sofa nữa. Sau đó nó lần mò nhảy xuống sofa, đi đến bên ngoài phòng bếp.
43 Chương 43.
“Chuyện này có vẻ không thích hợp cho lắm thì phải?” Bạch Diệc Trạch do dự hỏi.
Tuy cậu coi mối quan hệ giữa cậu với Sở Mặc là đặc biệt, nhưng dù sao thì Sở Mặc vẫn không thân thuộc với Tôn Uy.
44 Chương 44.
Bạch Diệc Trạch tối qua nghỉ ngơi không tốt? Lại cộng thêm tính hướng của Bạch Diệc Trạch, cùng với hành động của ông chủ vào tối hôm đấy đối với Bạch Diệc Trạch, Tôn Uy ở trong lòng bắt đầu suy nghĩ lệch lạc.
45 Chương 45.
Bạch Diệc Trạch nằm nghiêng ở trên giường, thân thể co lại và ôm chặt lấy chăn. Trên mặt đều là mồ hôi, trông cực kì đau khổ.
“Tiểu Trạch!” Sở Mặc nhanh chóng đi tới bên giường.
46 Chương 46.
Bạch Diệc Trạch bị một vòng tay ấm áp ôm lấy, chung quanh đều là hơi thở của Sở Mặc. Điều này khiến cậu cảm thấy rất thoải mái, thậm chí còn không muốn đứng dậy.
47 Chương 47.
Hai ngày kế tiếp, vì sợ Sở Mặc sẽ làm ra chuyện gì không tốt, nên Bạch Diệc Trạch ngoan ngoãn ở lại trong nhà nghỉ ngơi. Ông chủ đã đặc biệt phê chuẩn thì đương nhiên cậu có nghỉ cũng sẽ không bị trừ tiền lương, nên cũng chẳng cần phải lo lắng nhiều.
48 Chương 48.
“Người nào, người nào muốn làm vậy với anh chứ!” Bạch Diệc Trạch bị lời nới ái muội của Sở Mặc làm cho khuôn mặt bất giác đỏ bừng. Cậu bối rối đẩy bả vai Sở Mặc ra, ý đồ muốn kéo khoảng cách giữa hai người ra một chút.
49 Chương 49.
Bạch Diệc Trạch thấy hai chân bỗng nhiên không thể chạm mặt đất, người thì bị Sở Mặc đè lên ở trên bàn làm việc. Cậu cảm thấy mất thăng bằng, nên cũng nhanh chóng bỏ tay đang ôm cổ Sở Mặc ra, hi vọng có thể tìm được gì đó ở trên bàn để chống đỡ thân thể.
50 Chương 50.
“Anh Kiệt, ông chủ và hắn ta rốt cuộc đã nói những gì, vì sao ông chủ lại tức giận tới như vậy?”
Đơn Kiệt vừa vào cửa đã bị mọi người vây quanh, rồi khi thấy mọi người lặng lẽ nhìn cánh cửa văn phòng đang đóng chặt của ông chủ thì hắn cũng biết rõ ông chủ lúc này đang rất tức giận.
51 Hôm nay mình có việc bận nên chỉ có một chương thôi nhé! Nếu mai mà rảnh thì sẽ post 2 chương như cũ còn không thì vẫn một chương.
Chuyện chỉ có 91 chương nên cũng không lâu nữa sẽ hoàn thôi.
52 Chương 52.
Sở Mặc kinh ngạc nhìn Bạch Diệc Trạch, phải mất một lúc lâu thì anh mới phản ứng được dẫy số mà Bạch Diệc Trạch vừa nói ra là có liên quan tới chuyện thương hội.
53 Chương 53.
Bạch Diệc Trạch tự hỏi bản thân mình, cậu cũng đâu phải là một người hay mang thù, nhưng hành vi lần trước của Lục Hàm đã thật sự khiến cho cậu nuốt không trôi cơn giận.
54 Chắc mình còn bận đến hết tuần này cho nên lịch post vẫn là ngày 1 chương nhé, hoặc có khi bị gián đoạn…
Cho nên mong mọi người thông cảm nhé!
Chương 54.
55 Chương 55.
Bạch Diệc Trạch dựa lưng vào ghế cảm thấy nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu nhìn hàng loạt xe đi vụt qua trong phạm vi thành phố, rồi sau đó buồn chán mà ngáp một cái.
56 Chương 56.
“Mọi người không cần lo lắng, tôi chỉ bị choáng váng đầu một chút thôi chứ không có gì đâu, chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là được”. Bạch Diệc Trạch miễn cưỡng nở một nụ cười tươi, dù biết Sở Mặc đang diễn trò thì cậu cũng không thể nào đứng ra vạch trần màn diễn xuất này của anh được: “Sở tổng cũng không cần tự trách, ngay cả tôi cũng còn không biết là tôi không đi được xe cáp treo nữa là”
Cậu rất muốn trả đũa, nói với mọi người chân tướng của sự thật, nhưng giờ cậu đang trong bộ dạng này, còn mọi người thì lại vô cùng kính yêu tổng giám đốc thì cậu biết phải làm sao.
57 Chương 57.
“Tối hôm qua chúng ta đã nói rõ là mỗi người ngủ một bên rồi mà, vì sao anh không tuân thủ ước định!” Nhìn rõ tình hình trước mặt, Bạch Diệc Trạch lớn tiếng chất vấn Sở Mặc.
58 Chương 58.
Bạch Diệc Trạch vội vàng chạy theo, nhưng bởi vì khoảng cách của cậu với Lý Đức Hải quả thật có hơi xa nên dù đã cố gắng mãi mà vẫn không theo kịp.
59 Chương 59.
Lý Đức Hải muốn nhân dịp con yêu quái kia đem toàn bộ chú ý đặt trên người Bạch Diệc Trạch rồi bỏ trốn, nói không chừng còn có một đường sống.
60 Chương 60: Phiên Ngoại 1
Sở Mặc còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp Bạch Diệc Trạch là vào hồi học trung học, đó là lúc sau khi khai giảng được một tuần, Bạch Diệc Trạch là học sinh chuyển từ trường khác tới.