21 Trịnh Thiên nghe Thiếu Dương hỏi anh từ tốn đáp :
_ Điều tra được xe đó của một tên đàn em của bang Lôi Hưng , bang này mới có chút tiếng tăm sau này , nhờ làm được một hai phi vụ , chém thuê , giành địa bàn , tên cầm đầu tên là Đỗ Bân , 28 tuổi.
22 Thiếu Dương chân chạy lẹ anh đã tung cửa cửa phòng hồi sức mà chạy vào , anh vào đến bên trong thì thấy Đinh Nguyên đang chỉ đạo các bác sĩ và y tá cấp cứu , máy đo nhịp tim biểu đồ đang nhảy loạn ,Thiếu Dương nhìn mọi người vẽ mặt ai cũng căn thẳng , họ chích vào dây truyền rất nhiều loại thuốc , còn cơ thể Ngữ Thần thì liên tục tình trạng co giật , Thiếu Dương nhìn cô như vậy trái tim anh như ngừng đập , anh không sắp không chịu nổi nữa , anh không dám cả thở , hai bàn tay anh nắm chặt , Thiếu Dương cố gắng giữ cho mình không ngã xuống đất , trong khóe mắt của anh dòng nước ấm từ khi nào đã lặng lẽ rơi xuống , anh nhìn người mình yêu chỉ vì ở bên anh mà bị người hạ sát , giờ đây thân thể cùng lý trí của cô , trong lúc này phải chiến đấu giành giựt sự sống từ tay của tử thần.
23 Đình Nguyên và Thiếu Dương vừa ra khỏi cửa , lúc này hai cô bạn của Ngữ Thần liền đi nhanh đến gần họ Lữ Tuệ Nghi nhìn Đình Nguyên cô giọng nói nghẹn lên tiếng hỏi :
_ Bác sĩ Đình ! Ngữ Thần cậu ấy đã tốt hơn chưa vậy ?
Đình Nguyên nhìn người con gái trước mắt anh , cả gương mặt cô đều đỏ lên hết , chắc là vì khóc lóc quá nhiều , nên mới ra nông nỗi như vậy , anh liền cười nhẹ rồi từ tốn nói :
_ Các em hãy an tâm đi , Ngữ Thần cô ấy đã ổn rồi , hai tiếng nữa ra phòng , các em lo dọn dẹp phòng , và chuẩn bị đón bạn đi.
24 Cũng đã gần ba ngày , sau ca mổ mà Ngữ Thần vẫn chưa tỉnh lại Thiếu Dương đã đưa Ngữ Thần về bệnh viện của Kỳ gia , vì ở đây có đầy đủ thiết bị y tế tốt nhất , và lúc nào cũng có bác sĩ theo giỏi.
25 Đình Nguyên sau khi nhận được điện thoại của Thiếu Dương anh lập tức đi đến phòng kiểm tra.
Sau hơn mười phút kiểm tra cẩn thận Đình Nguyên vui vẻ nói :
Sức khỏe của cô ấy đã tốt rồi , bây giờ chỉ đợi cho những vết thương nó lành lại , phải thoa thuốc đều để không để lại sẹo.
26 Ngày hôm sau tại biệt thự riêng của Thiếu Dương , xe vừa dừng lại trong sân ngôi biệt thự , Thiếu Dương vội vàng xuống , đi qua mở cửa sau của xe hơi , anh vương hai cánh tay bế Ngữ Thần vào lòng rồi quay lưng bước thẳng lên phòng của anh.
27 Tại phòng sách ba người đàn ông đang bàn luận công việc.
Lúc này trước cổng biệt thự có hai chiếc xe dừng lại cùng một lúc , một là chiếc môtô màu đen do một thanh niên trẻ chạy , trên người mặc bộ đồ tây ôm người màu đen , chiếc còn lại là một chiếc taxi màu trắng , bước xuống xe là một cô gái trẻ xinh xắn , trắng trẻo cao ráo , trên lưng cô đeo chiếc balô màu xanh dương , mặc chiếc đầm ngắn màu xanh nhạt nhẹ nhàng , cánh tay còn kéo theo cái vali màu đen cả hai đều một lượt tiến đến cửa.
28 Kỳ Thiếu Dương thật sự đã nổi giận anh bước đến vương cánh tay muốn nắm giữ cánh tay của cô em gái , nhưng bàn tay chưa kịp chạm vào em gái mình thì cánh tay anh đã bị người đánh văng ra.
29 Ở công viên giải trí một đôi nam thanh nữ tú nắm tay nhau chơi hết trò này lại sang trò khác , nữ thì nhí nhảnh , hoạt bát vui vẻ , còn nam thì trầm hơn một chút nhưng rất hay cười vì được đi kế một cô gái dễ thương như Ngọc Tuyết , Kính Hào bị cô gái bé nhỏ lôi kéo đi chơi gan hết các trò chơi tại đây , chỉ còn lại một trò khá mạnh và mạo hiểm thì vẫn chưa chơi thôi.
30 Phủ đại tướng quân Tước Thiên vẫn điều động binh lính mỗi ngày đi khắp nơi tìm Dạ Yến , hắn tâm tư buồn chán không thiết ăn uống , chỉ nóng lòng tìm nàng.
31 Những cấp dưới của Thiếu Dương chuẩn bị ra tay thì lúc này một trong những tên đàn em của chủ quán anh ta bước ra nói :
_ Xin chào Kỳ Tổng !
Tôi Dương Tuấn cách đây hai năm tôi đã cứu anh tại dốc núi , khi thắng xe của anh bị người phá hoại.
32 Ngữ Thần ở trong lòng Thiếu Dương vẫn còn đang khóc thút thít , đúng lúc này cửa phòng mổ mở ra.
Đình Nguyên nét mặt bình thản nhìn Thiếu Dương cùng Ngữ Thần anh từ tốn nói.
33 Ngọc Tuyết đang khóc om sòm nhưng vừa nghe được tiếng của Kính Hào cô liền nín khóc , cô ngẩn mặt nhìn anh , một nụ cười tươi trên môi của anh làm trái tim cô rung động, tim cô phút giây này đây đập lỗi nhịp.
34 Trịnh Thiên vừa cúp điện thoại, thì Tuệ Nghi liền đi đến ngồi xuống ghế kế bên anh , gương mặt cô nghiêm nghị nhìn anh lên tiếng hỏi.
_ Ngữ Thần cậu ấy bị Di Tử hại sao?.
35 Bên kia điện thoại Trương Lục nghe xong cuộc điện thoại anh cả người rung rẫy, anh biết lúc này nhị lão đại đang nổi cơn thịnh nộ, anh cầm lên đt gọi người chia ra các nơi để tìm Tuệ Nghi.
36 Lúc này tại phòng bệnh VIP 101 Kính Hào đã được đẫy ra, trong phòng tất cả mọi người đều có mặt trừ Tuệ Nghi, Ngữ Thần được Thiếu Dương ôm trong lòng, cô nhìn em trai cả người băng bó, rồi cô nhìn lại chính mình cũng chẳng hơn gì em trai, Ngữ Thần buồn bã lắc đầu nói.
37 Thiếu Dương đang bực bội cằn nhằn Trịnh Thiên, thì lúc này ngoài cửa có tiếng gõ.
Thiếu Dương lên tiếng : " vào đi".
Tô Thanh Giản nhẹ nhàng mở cửa bước vào, trên tay Thanh Giản cầm một sấp hồ sơ, đôi mắt sắc sảo cô nhìn đến vị tổng tài đẹp trai mà cô yêu say đắm, miệng nở nụ cười tươi, giọng ngọt ngào lên tiếng.
38 Trong lúc hai người đang ăn cơm, quản gia Đỗ bước vào, ông cuối đầu nói.
Ông chủ bên ngoài lão phu nhân và cậu Phúc Kiên đến thăm ạ.
Thiếu Dương nghe xong anh gật đầu giọng nhẹ lên tiếng : " Ông chuẩn bị trà, bánh ngọt, trái cây tôi và thiếu phu nhân ra ngay ".
39 Thiếu Dương bế Ngữ Thần về phòng, anh đưa tay khóa cửa, liền đi về phía giường lớn, nhẹ nhàng anh đặt cô xuống, lập tức cả người to lớn của anh đè lên trên cô, đôi môi mềm mại bị anh chiếm lĩnh, anh ngậm mút vị ngọt chỉ của riêng cô, lưỡi anh khéo léo cại mở răng cô mà đưa lưỡi tiến vào bên trong mà khoáy đão.
40 Một ngày mới đã bắt đầu, ngoài đường xe cộ tấp nập qua lại, tất cả đều rất hối hả bắt tay vào công việc.
Ấy vậy mà nơi biệt thự Kỳ Dương một đôi nam nữ vẫn thản nhiên ôm nhau ngủ say như chết, bổng chuông điện thoại lúc này kêu lên in ỏi, Thiếu Dương châu mày bực bội vì tiếng chuông này, bàn tay anh mò mẩm để tìm cái điện thoại chết tiệt kia để tắt nó, bàn tay anh cố mò tìm, trong khi mắt thì vẫn nhắm, điện thoại thì không thấy đâu, nhưng bàn tay anh mò trúng phải cái gì đó tròn tròn, mềm mềm, trong cơn say ngủ anh khoái chí khi cầm được thứ đồ thú vị này, bàn tay vô tình bóp mạnh, tiếp theo đó là một tiếng la lớn muốn bung cả nóc biệt thự.