41 Đêm đen, bồ câu nhỏ trắng như tuyết ở chỗ công tử hát rong mấy ngày trước đến lại phịch cánh bay ra ngoài.
"Ừm? Bồ câu này là chuyện gì vậy?" Một người gia đinh đi tuần tra nhìn sang, "Không chặn lại sao?"
"Không nhìn rõ sao!" Người cao hơn có chút mệt mỏi ngáp một cái, "Từ chỗ người hát rong bay ra ngoài! Công tử đã nói từ sớm là đừng để ý đến người nam nhân kia, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm!"
"Nhưng mà.
42 Editor: Sakura Trang
"Vẫn không tìm được công tử sao?" Tả Tướng chợt vỗ mạnh bàn, nước trong cốc trà lập tức bắn vào nửa ngọn đèn.
"Đại nhân, bớt giận, công tử chẳng qua là.
43 Editor: Sakura Trang
Nữ tử nhìn nam nhân ngoan ngoãn uống hết chén thuốc, cuối cùng lần thứ hai cảm thấy chột dạ xoa xoa mũi, "Không đắng sao?"
"Không đắng.
44 Lê Phong chạy thật nhanh xuống lầu, trong đầu chỉ có ý nghĩ muốn kéo nam nhân này trờ về dạy dỗ một trận. "Phong Nhi. . . " Nam nhân nhìn thấy nàng, nhất thời thở phào một hơi.
45 Mùa hạ, Quân doanh của Trung Nam quốc.
Trời nắng chang chang, gắt như lửa.
Vào mùa hè, sau giờ ngọ (12 giờ) cực kỳ oi bức, người luyện tập và người bị luyện tập không thể nghi ngờ là một sự dằn vặt.
46 Lúc Lê Phong mở mắt, là thật không biết nói gì mới tốt. Nàng nhớ lại, thực ra ngoài trừ đau lòng, còn có chút mờ mịt.
Trên thực tế, nàng tình nguyện tính tình của Lê Thư có thể thay đổi một chút, oán trách nàng biến mất, oán trách nàng trực tiếp gián tiếp khiến hắn phải chịu nhiều đau khổ như vậy, nhiều điều như vậy nàng chỉ cần nghĩ một chút cũng thấy đau lòng muốn chết.
47 “Ngày mưa chết tiệt. ” Lê Phong che đầu, nhét thuốc vào trong lòng, híp mắt một cái, thấy cách phủ Tướng quân còn xa, lại nhớ kỹ gần đây có một tửu lâu, vội vàng chạy đi tránh mưa.
48 Phía dưới đau đến nỗi trước mắt như biến thành từng màu đen, hắn nắm thật chặt lấy dây cương. Bảo mã hiểu ý người giống như cảm nhận được hắn không khỏe, bước đi dần chậm lại, nhưng dưới mấy roi không chút lưu tình của hắn, uất ức hí một tiếng, chạy như điên.
49 Lê Duy Tuyền cẩn thận nhìn nam nhân trước mặt, càng nghĩ càng cảm thấy hắn không xúng đôi với con gái mình, lại thấy nha đầu kia quật cường, sợ là không thuyết phục được, liền muốn xuống tay từ phía hắn.
50 Ngoài cửa sổ ánh nắng tươi sáng, thời tiết thật đẹp.
Đáng tiếc, Lê Thanh lại thtích ngày mưa dầm.
Vì vậy, người nào đó bị ánh nắng kích thích đến choáng đầu hoa mắt tỏ ra rất muốn đi tìm muội muội nhà mình để thư giãn, nhưng không nghĩ rằng tiểu nha đầu kia nhà mình lại có thể tự tìm đến tận cửa.