21
“?”Thiển Ly không ngờ nàng tùy ý đi một chút mà lại có thể đi đến một nơi như thế này, không khỏi ngẩng đầu nhìn kỹ một phen.
Toàn bộ đường lớn đều không có phủ đệ hay cửa hàng nào, chỉ có một cánh cửa đen như mực cách đó không xa mà thôi.
22
23
Editor: Lãng Nhược Y -
Người đó mặc một trường bào màu đen, mái
tóc trắng có chút lộn xộn, hàm dưới còn có một chòm râu dài, nếp nhăn
trên mặt gần như có thể kẹp chết một con ruồi, tạo cho người ta cảm giác lão là một lão đầu lôi thôi.
24
25 Ngoài phòng, ánh hoàng hôn đã hoàn toàn tắt hẳn cuối chân trời, trăng khuyết từ từ nhô lên, lặng lẽ chiếu rọi thứ ánh sáng chập chờn, từng khoảng tranh sáng tranh tối giao nhau, không gian chìm đắm trong bầu âm khí lượn lờ dày đặc.
26
27 Thiển Ly còn chưa nghĩ ra cách phải đi vào thế nào, thì tại vị trí có vẻ là cửa lớn Tàng Thư Các cách đó tầm ba bước đột nhiên hiện lên một tia sáng màu đen, ba chữ Cố Thiển Ly bỗng xuất, sau đó ở phía nam của căn phòng hình vuông, một cánh cửa lớn từ từ mở ra.
28
29
Editor: Lãng Nhược Y
Phía sau cây đại thụ, một nam nhân lẳng lặng đứng thẳng người. Đỉnh đầu hắn cài kim quan ngọc châu, một thân áo choàng lam phác hoạ thân hình cao ngất rắn rỏi như tùng, khuôn mặt tuấn mỹ, quý khí đầy người.
30
31 Đáy mắt Võ Mục Thiên hiện lên sự chán ghét: “Cho nên, Cố Thiển Ly, tốt nhất ngươi nên nghĩ cho kĩ, nói ra một điều kiện mà ta có thể chấp nhận. Tuy ta không thích ngươi, nhưng chỉ cần không chạm vào điểm mấu chốt của ta, thì ta cũng có thể cho ngươi một chút mặt mũi, đồng ý với điều kiện của ngươi.
32
33
Thật không biết xấu hổ, phải đợi đến lúc người ta không chừa lại chút
mặt mũi nào mới chịu đi, vậy thì khác gì với kẻ óc heo chứ.
Ánh mặt trời lấp lánh ánh kim, lại lạnh lẽo đến tận xương.
34
35 Trong Dược Vương Trai lúc này có rất nhiều người đang chọn lựa dược liệu. Vì cửa hàng vừa nhập vào không ít thứ, cho nên người nghe tin mà đến mua tương đối nhiều.
36
37
Editor: Lãng Nhược Y
Những người ở đây có ai không biết lai lịch
của hai vị tiên tử này. Trước không nói đến việc hai vị này có quan hệ
với Tiểu vương gia Võ Mục Thiên của phủ Võ Vương, chỉ nói đến thân phận
đệ tử của điện chủ Thiên Sơn Điện của các nàng, cũng đã đủ khiến người
ta cúi thấp đầu, không dám có bất kì ý nghĩ xấu xa nào.
38
39
Editor: Lãng Nhược Y
Hiển nhiên là không tin Thiển Ly có đủ tiền mua số dược liệu đó, nên muốn thấy tiền trước mới bắt đầu chuẩn bị.
Thiển Ly không thèm quan tâm tới ánh mắt đầy hàm ý của những người xung
quanh, thong thả uống một ngụm nước trà trong tay, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía chưởng quầy: “Được, tính sổ đi.
40