21 Hoa Linh nhìn hình chiếu video trước mắt, đã kinh ngạc đến cạn lời, đánh chết hắn cũng không nghĩ tới, thầy giáo giáo dục tình dục vỡ lòng cho Úc Lũy sẽ là —— Cổn Cổn.
22
Hoa danh ở đây là danh hiệu đào hoa của Hoa Linh á
“Trúng tà?” Hoa Linh bên cạnh nghe vậy, lông mày nhíu lại, đặt cái muỗng trong tay xuống, ngước mắt nhìn Ngao Tứ, trên bàn Cá ngựa nhỏ thấy thế, lén lút nhảy đến bên cạnh bát của Hoa Linh, miệng luồn vào chén cháo, hút lấy hút để trộm uống cháo.
23
Hoa Linh không lái xe, bởi vì y không biết đường, ở trong khách sạn đổi một bộ quần áo, Hoa Linh bảo nhân viên gọi cho mình một chiếc xe taxi.
Sau khi lên xe, anh tài xế kinh ngạc liếc Hoa Linh một cái, Nam Thị cũng coi như là có chút danh tiếng thành phố du lịch, anh tài xế cảm thấy mình đã gặp qua đủ loại người rồi, thế nhưng ăn mặc như vị bên cạnh này … Khí chất ma mị lộ ra ngoài cũng không nhiều, một cái quần da sáng bóng ôm chân, kết hợp với một áo T-shirt rộng màu vàng chanh pha trắng, trên chân một đôi giày màu xanh nhạt, màu sắc rực rỡ như một đóa… hoa cúc lớn.
24
An An nghe vậy, sắc mặt đột biến, không khí ám muội giữa hai người tức khắc biến mất không còn tăm hơi, thân thể hắn cứng ngắc dựa vào trụ đá, hơi kinh ngạc mở miệng hỏi: “Ngài… Ngài làm sao biết?”
Hoa Linh nhún vai một cái, tiếp tục nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé trắng mịn của An An, nói: “Này còn phải đoán sao? Ngày hôm qua ở trong quán rượu nhìn thấy cậu, ta đã phát hiện cậu không phải người bình thường.
25
Ngao Túc ở một bên thân thủ lấy ra một cái túi, ném cho Ngao Tứ, trầm giọng nói:
“Toàn bộ đều bắt hết. ”
“A?” Ngao Tứ trừng hai mắt nhìn bầy chim đến hàng trăm hàng ngàn con giữa bầu trời, “Tất cả đều… Muốn?”
Ngao Túc gật gật đầu: “Túi không gian chứa đủ.
26 Ngao Túc nhìn Hoa Linh, chỉ thấy trên mặt y lộ ra nụ cười nghịch ngợm giảo hoạt, khẽ nâng cằm, trong mắt lóe lên ánh sáng đắc ý. Đôi môi vừa bị mút vào giờ khắc này thoạt nhìn bóng nước, khóe miệng hơi câu lên một độ cong tốt đẹp mà dụ người.
27 Nhìn Ngao Tứ buồn rầu, Hoa Linh ngồi sau nhịn không được cười ra tiếng, lúc này y đột nhiên cảm thấy, Ngao Tứ hình như cũng không quá đáng ghét, Hoa Linh nhìn Ngao Túc, tâm tình vô cùng sung sướng, ừm, nhất định là do yêu ai yêu cả đường đi.
28 Hoa Linh thấy Ngao Túc nhìn mình chằm chằm, ngực dâng lên vẻ sốt sắng, hai mắt Ngao Túc sau thấu kính hơi nheo lại, đối diện trong nháy mắt, Hoa Linh có một loại ảo giác hai ánh mắt nhìn về phía mình như mang theo dây xích, vững vàng trói y lại, hô hấp cũng thuận theo ngưng trọng.
29 An An kiên nhẫn vuốt ve con chim trên bàn, không ngại phiền dùng chất giọng đặc hữu của cậu nói với con chim, nói đủ mọi thứ từ chuyện cũ đến chuyện mới, nhưng con chim trên bàn vẫn tê dại cứng ngắc như cũ, thỉnh thoảng hơi co giật, hai mắt đỏ ngầu không dại ra thì cũng là mờ mịt.
30 Cơ thể Ngao Tứ cứng đờ, hắn đứng tại chỗ trầm mặc mấy giây, sau đó nói: “Tiểu Vũ và Tạ Thanh Thần hợp tác với nhau rất nhiều lần, gặp mặt tâm sự cũng là chuyện bình thường.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn Ngao Túc gian nan mà chầm chậm ăn xong hai miếng bánh mỳ, Hoa Linh tâm tình cực kỳ tốt, y đứng dậy ngồi xuống bên người Ngao Túc, cười khanh khách nhìn hắn.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoa Linh cũng nhìn ra được ánh mắt nghi hoặc từ Ngao Túc, y im lặng một lát, chờ thần sắc trên mặt khôi phục bình thường, ngẩng đầu nói với Ngao Túc: “Đừng nghe Úc Lũy nói bậy, tôi … Tôi không tình một đêm mấy lần… Phi phi, là không tình một đêm với người nào.
33 Bức ảnh chụp góc độ rất tốt, mặt của Mạc Vũ Sinh lẫn Tạ Thanh Thần đều chụp hết sức rõ ràng, tuy rằng hai người đều đeo kính đen, nhưng vẫn có thể nhìn thấy nụ cười ngọt ngào đến xuất thần.
34
Hoa Linh nghe Tạ Thanh Thần nói, phản ứng đầu tiên trong đầu nhảy ra bốn chữ là: “Thật ngầu quá đê >~~<. ”
Mặc dù đối với với Ngao Tứ mà nói, loại ý nghĩ này có chút không tử tế, Hoa Linh cũng không biết Tạ Thanh Thần và Mạc Vũ Sinh đột nhiên xuất hiện đoạn nhạc đệm này có mấy phần là thật, thế nhưng hiện tại y cảm thấy, cho nhị Thái tử điện hạ ngông cuồng tự đại một chút giáo huấn chưa từng nếm thử cũng là một chuyện tốt.
35
Ngao Túc nghe vậy, ánh mắt kinh ngạc nhìn Hoa Linh.
Hoa Linh mặt ửng hồng, nhưng ánh mắt lại cực kỳ thản nhiên và kiên định, y duỗi tay trái của mình ra, nói: “Tôi sớm đã cảm thấy có gì đó không đúng, cái tay này theo như cậu giải thích, tế bào DNA của cậu đã lưu lại một phần trí nhớ của cậu ở trong đó, vậy hành vi của nó lúc đại não của tôi giải phóng phải chịu sự chi phối của ký ức đó, cho nên chuyện nó làm… Phải là chuyện trước đây cậu đã từng làm qua…”
Nói đến đây, Hoa Linh mặt đã đỏ như chảy ra nước, lại vẫn cứ nhìn thẳng hai mắt Ngao Túc.
36 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoa Linh đi cùng Ngao Túc về nhà gỗ nhỏ, không biết có phải Ngao Túc cố ý sắp xếp không mà những nhà gỗ khác thì cách nhau rất gần, riêng nhà gỗ của bọn họ thì ở tận trong rừng cây giữa sườn núi, xung quanh là núi đá tre xanh, tươi tốt sum suê, yên tĩnh đến lạ.
37
Vì vậy, đêm đầu tiên mong đợi đã lâu của Linh Vương điện hạ biến thành một tai họa huyền diệu.
Hoa Linh: “Tại sao tôi chạm nó lại không tắt?”
Ngao Túc: “Bên trong có gen của tôi làm chất dẫn, chỉ có thể nhận vân tay của tôi, những người khác đều không được.
38
Úc Lũy thấy hành động của Dương Tiễn nhưng không tránh, mặc Lang Nha Sóc đập vào vai phải mình.
“Ầm” một tiếng, Lang Nha Sóc đâm vào người Úc Lũy.
39
Ngao Túc nghe vậy, thu lại ngón tay đặt trên phím ấn, thần kinh mọi người cũng thả lỏng ra.
Hỏa Liễn ngồi cạnh Ngao Túc cũng nghe được âm thanh truyền ra từ vòng tay, hắn tới gần Ngao Túc, nói: “Linh Vương điện hạ, sau khi cập bến, có một cửa hàng tạp hóa trên đảo, ngài có thể đi mua một bộ.
40 Trong không khí vẫn còn gợn sóng linh áp, lại một tiếng nổ vang trời rung phách, năng lượng to lớn, tốc độ vừa nhanh vừa mạnh, so với vừa nãy chỉ hơn không kém, linh thức của Ngao Túc cùng Hoa Linh đều khẽ run lên.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50